Lưu Tích Quân bị Lưu gia bỏ rơi, nhưng lại được người của Thần Tiêu thánh hoàng triều cứu đem về.
Bọn họ với cái nhìn đầy địch ý của Lưu gia chỉ liên tục cười lạnh, không chút kiêng nể đem Nam Hoang đệ nhất mỹ nữ ung dung rời đi.
Cùng đi với nàng còn có Mộng Tiểu Phàm đang mê man bất tỉnh, Tạo Hóa thủ vỡ nát hoàn toàn dung hợp vào đôi tay máu thịt của gã, không rõ đây là kỳ ngộ hay là bất hạnh nữa.
Tiêu Ức Tình cũng không chết.
Tiêu Hồn cầm tuy tan nát, dây đàn đứt rời nhưng khoảnh khắc người ta đến gần Tiêu Ức Tình lại nghe thấy tiếng đàn thê lương vang vọng từ trong linh hồn của y.
Giống như y và Tiêu Hồn cầm đã hợp nhất, tuy hai mà một.
Có điều tình trạng giữa hai người họ không phải tình trạng như của Chân Võ và Toái Mộng đao.
Chân Võ lựa chọn trở thành khí linh, để Toái Mộng đao tiếp tục tồn tại.
Mà Tiêu Hồn cầm lại chọn cách tiêu tán, khiến cầm ý của mình hòa vào linh hồn Tiêu Ức Tình, để y mang cầm ý này sống tiếp, kéo dài tiếng đàn não nề ai oán ở thế gian.
Quan Thất ngồi xếp bằng ở một khe nứt đạo vận nọ, khi người Thiên Địch thánh hoàng triều tìm thấy gã thì gã đột nhiên mở bừng mắt, cất giọng lạnh lẽo:
- Đại nạn không chết tất có kỳ ngộ! Nhờ có vụ nổ kia, trong lúc sinh tử đan xen mà ta đã hiểu ra “thiên địch chân đạo” của tổ tiên, thành công ngưng tụ ra thiên địch đạo vận.
Mười năm, cho ta mười năm, ta chắc chắn sẽ quét ngang lớp trẻ nhân giới.
Đám người hộ đạo của Quan Thất nghe y nói vậy thì đều trầm mặc.
Dạo gần đây bọn họ dùng Diễn Sinh quyết không ngừng thôi diễn thì thấy cảnh tượng y chết dưới chân cô nương áo tím trong tranh vẽ kia ngày một hiện rõ.
Giống như trong u minh đã định sẵn số mệnh của y, vĩnh viễn không cách nào thay đổi.
- Thiên cơ nằm ở bức tranh kia, chỉ cần tìm được một nửa còn lại ắt sẽ phá giải được tử cục… Mà không phá giải được thì đã sao? Hai chữ “thiên địch” chính là từ ý chí nghịch thiên, như cá chép bơi ngược dòng, chỉ cần vượt qua được vũ môn sẽ hóa rồng ngự trên chín tầng trời.
Dù nghịch thiên có chết, Quan Thất ta đây cũng không oán không hối…
Quan Thất cười điên cuồng.
Từ khi gặp tên kia, nụ cười của y cũng dường như bị nhuốm một chút “cuồng ý”, loại cuồng ý này là đúng hay sai? Cuồng sẽ thành hay bại, không nói trước được, chỉ biết bây giờ Quan Thất cảm thấy rất thống khoái.
- Sống mà không thống khoái, sống không bằng chết…
Nếu Quan Thất biết Độc Cô Minh đã từng nói ra một câu giống như vậy hẳn sẽ rất ngạc nhiên.
Là Quan Thất có tính cách giống Độc Cô Minh, hay là bị Độc Cô Minh ảnh hưởng, không ngừng đi theo dấu chân của hắn trong vô thức?
Diệp Huyền Thanh đã chết, người ta tìm thấy Diệp Chính đệ đệ của y đang ôm cái xác đầy máu của ca ca mình, trong đáy mắt ẩn chứa thù hận không cách nào nói rõ thành lời.
- Hắc Thủ, Độc Cô Minh, cũng có một ngày ta băm vằm các ngươi thành trăm vạn mảnh, trả thù cho ca ca ta!
Cũng nhờ Diệp Chính mà mọi người biết ở nhân giới có một tổ chức kinh khủng như vậy, sở hữu đến hơn một trăm tu sĩ có cơ sở Khổ Hải đại viên mãn.
Chuyện đến tai bốn vị đại đế còn tại thế ở Bắc Vực, Trung Thổ, Tây Thiên, Đông Hải.
Bọn họ chỉ trầm mặc hồi lâu rồi cùng nhau tiến về phía sâu ở biển Đông Hải, nơi gần với “chân trời”, xa cách nhân thế.
Ba tháng sau, bốn vị đại đế trở về, cùng ban bố ra một chiếu chỉ ra lệnh hợp nhất Đông Hải Chí Tôn bảng, Trung Thổ Chí Tôn bảng… tổng cộng năm bảng ở năm đại lục thành một, lấy tên gọi là Nhân Giới Chí Tôn bảng.
Sau ba mươi năm, mười người đứng đầu ở bảng này sẽ được tiến vào chân trời ở Đông Hải, tiếp nhận một hồi tạo hóa to lớn có thể giúp tu sĩ đột phá cảnh giới nhân chủ trong thời gian ngắn.
Tin tức này khiến cả năm châu lục dậy sóng.
Mọi người liên tục tìm tòi, lục lọi thông tin về nơi kia nhưng chẳng thể tìm được.
"Chân trời" Đông Hải, nó giống như một địa phương đã từ lâu chìm vào trong quên lãng của chúng sinh, chỉ có những tồn tại cao nhất của nhân giới mới biết đến sự hiện diện của nó.
Mà việc có phương pháp trở thành nhân chủ trong thời gian ngắn cũng khiến quần hùng sôi sục, không tiếc hết thảy mọi giá để nâng cao tu vi, điên cuồng chém giết để đẩy tên của mình lên vị trí cao hơn ở Nhân Giới Chí Tôn bảng.
Công cuộc tìm kiếm ở Tuyệt Vọng Ma Uyên đã kết thúc, ba tháng sau, từ Thiên Khanh Trung Thổ phát ra tiếng gào thét rung động trời xanh.
Chúng thiên kiêu trẻ tuổi ở nơi đó cũng thoát khốn thành công.
Nhân số tử thương một nửa, nhưng suy cho cùng vẫn không thảm trọng bằng Tuyệt Vọng Ma Uyên.
Tại bí cảnh này, có ba nhân vật trẻ tuổi chiếm được chỗ tốt nhiều nhất, cũng là nổi bật nhất so với quần hùng còn lại.
Trong đó, người đầu tiên là Pháp Táng của Đại Lôi Âm Tự, chính là người mà hòa thượng Pháp Hải trước khi