Vì đã xác minh rõ thân phận của bọn họ từ chỗ Độc Cô Mạn, nên đám binh linh này cũng khách khí hơn với bọn hắn.
Độc Cô Minh ngẩn ra, vị trí của Đả Cẩu là ở vòng mười tám, nơi sức nóng cực mạnh, mình khó lòng tới đó chào hỏi được.
Hắn đành ôm quyền nói với binh sĩ kia:
- Đa tạ!
Theo hắn thấy người bộ lạc Tây Phong này rất kỳ quái.
Bề ngoài thì cử chỉ hành động cực kỳ phóng khoáng bá đạo, gần như không theo bất kỳ khuôn phép nào.
Tuy nhiên ẩn sâu bên trong đó là sự biết điều, cư xử rất đúng mực.
Vừa đấm vừa xoa như vậy, thảo nào không làm cho tứ đại thánh hoàng triều nổi giận liên thủ thảo phạt.
Đưa mắt một hồi cuối cùng đã tìm được ngũ hoàng tử và Độc Cô Mạn ở cách đó không xa.
Ngũ hoàng tử là âu sầu nhất, trên mặt đầy những vệt son môi to đùng, hiển nhiên là thành quả của cô gái mập ú Phi Yến kia.
- Rõ ràng là con heo mà lại lấy tên phi yến, khốn khiếp, một đời thanh bạch của ta đã bị hủy hại trong tay ả! Thù này không trả, Độc Cô Tín ta làm sao làm người đây!
Độc Cô Mạn thở dài, nàng bị Đại Ngưu bắt giữ.
Cũng may tên mãng phu này ngoài cử chỉ bá đạo thì tính tình cũng khá quân tử, không hề đụng chạm sỗ sàng.
Ngũ hoàng tử không may mắn như vậy, Phi Yến kia mặc kệ việc gã liên tục kêu gào mình là hoàng thất Độc Cô, trực tiếp đè gã ra cưỡi ngựa suốt mấy canh giờ.
Thậm chí vì bàn toạ của ả quá lớn nên suýt nữa nhún gãy cả xương hông của gã, đến tận bây giờ vẫn còn nhức mỏi không thôi.
Độc Cô Mạn hỏi Độc Cô Minh:
- Biểu ca ổn chứ? Mã Tư Thuần có làm gì huynh không?
Hắn lắc đầu:
- Không có!
Độc Cô Mạn thở dài:
- Đại Ngưu nói với ta, Mã thánh nữ nhìn như vậy mà không phải như vậy.
Thực chất nàng ta nói bắt nam nhân vào lều "sủng ái" cũng chỉ là vì lấy thể diện trước tộc nhân của mình.
Chứ Mã thánh nữ chán ghét đàn ông, đến giờ vẫn là thân xử nữ, chỉ những người thân cận mới biết nốt chu sa ở ngay vùng da dưới hông của nàng vẫn còn.
Huynh sẽ ổn, ta cũng sẽ ổn, chỉ có ngũ ca là phải chịu khổ chút vậy! Thân nam nhi dù thất thân vài lần cũng không sao mà!
Ngũ hoàng tử nghe nàng nói vậy thì lại khóc rống lên, cực kỳ uất hận.
Độc Cô Minh nhíu mày.
Hoá ra thể diện ở bộ lạc Tây Phong quan trọng như vậy.
Vì nó cả tên Đại Ngưu và Mã thánh nữ kia không tiếc diễn tuồng cho tộc nhân của mình xem.
- Tế lễ bắt đầu, mời chúng tộc nhân và chư vị khách thân ngồi xuống.
Chân huyết đã được đốt lên, hãy tận dụng thời gian ngắn ngủi này để rèn luyện cơ thể.
Đám Độc Cô Minh lựa chọn vị trí nằm ở vòng sáu mươi ba.
Dù sao thể trạng của bọn họ không quá cường đại.
Ngay cả Độc Cô Minh cũng vậy.
Nếu bổn tôn hắn ở đây thì sẽ thi triển được Nguyên Yêu Biến giúp cường hoá thân thể, còn cỗ đạo thể này chỉ mới sinh ra, ngoài linh lực và đạo vận thì chẳng có chút vốn liếng nào khác.
- Kia là đám hoàng thất của Độc Cô gia bị bắt giữ sao? Trông thật quê mùa, không biết chúng có chịu nổi một quyền của ta không nữa?
Một giọng đầy vẻ khinh miệt nói vang lên ở vòng thứ năm mươi ba, kẻ lên tiếng là một yêu tộc Hỗn Nguyên cảnh.
- Chu huynh nói vậy là khinh thường Độc Cô gia quá mức rồi.
Bọn họ nổi tiếng thần bí từ thái cổ đến nay, chưa bao giờ giao chiến với ngoại tộc.
Tuy vậy, một khi động thủ thì sẽ tạo ra những tràng hạo kiếp không cách nào hình dung.
- Ta thấy chỉ là lời phóng đại.
Này ba tên kia...
Y họ Chu tên đầy đủ Chu Yếm, là tộc nhân của Bạch Viên tộc thuộc chi nhánh của Thần Hầu nhất mạch.
Tu vi của y là Hỗn Nguyên sơ kỳ, ngộ ra hai loại đạo vận, xếp thứ năm mươi ba trên Nhân Giới Chí Tôn bảng, cũng được xem như một nhân vật phong vân.
Bạch Viên tộc đã bỏ ra một số tiền lớn để mua lấy một suất tham dự buổi lễ tế thần cho y.
Vậy nên thân phận y cũng khác với đám Độc Cô Minh, là khách mời danh dự.
Thấy y buông lời khiêu khích, ngũ hoàng tử rất nóng ruột định phản ứng lại nhưng liền bị Độc Cô Mạn ngăn cản.
- Mặc kệ bọn họ, chúng ta là hoàng tộc, thân phận vốn dĩ cao quý hơn bọn họ gấp trăm lần, chẳng việc gì phải tự hạ thấp bản thân ngang bằng bọn họ.
Lời Độc Cô Mạn nói rất nhỏ nhưng không ngờ tai Chu Yếm thính vô cùng, liền cười lạnh rồi nói lớn:
- Các vị bằng hữu nghe chưa, ba kẻ kia tuy là hoàng thất Độc Cô nhưng bản lĩnh lại thấp kém đến mức bị Tây Phong bộ lạc bắt giữ.
Tu sĩ lăn lộn ở tu luyện giới thực lực vi tôn, muốn nhận được sự kính trọng thì phải mạnh hơn người, không phải cứ ba hoa mồm mép là được đâu.
Độc Cô Minh nghe xong chỉ biết bật cười.
Mấy tên điên này đánh chúng thì bẩn tay, không đánh thì bản thân mang cục tức vào người.
Trước đây hắn đọc truyện hay nghĩ rằng