Nhìn vẻ mặt ngây ngô đã từ rất lâu rồi mới xuất hiện lại của gã ta, Độc Cô Minh không khỏi thở ra một hơi.
Đoạn hắn đứng thẳng người, chỉnh đốn vạt áo chỉnh tề lại, kế đến chắp tay ôm quyền, khom lưng vái Dược Thiên Sầu một cái thật sâu:
- Đa tạ ngươi! Ơn này Độc Cô ta xin lĩnh nhận!
Dược Thiên Sầu chắc chắn không biết tầm quan trọng của Trục Ma đan đối với Độc Cô Minh.
Mà giữa hai người suy cho cùng chỉ là quan hệ lợi ích.
Muốn hoàn trả lại Dược Thiên Sầu thứ tương đương với giá trị mà Trục Ma đan đem lại cho hắn, nhất thời hắn không nghĩ ra nổi.
Con người hắn ân oán phân minh.
Có ân tất báo, có oán tất trả.
Trừ phi là địch nhân quyết sinh tử thì mới phải sử dụng toàn bộ thủ đoạn minh tranh ám đấu, lừa gạt lẫn nhau, còn lại hắn chẳng bao giờ để người khác thiệt thòi trong mối quan hệ với mình.
Một vái này là xuất phát từ lòng chân thành của hắn, đồng thời như một loại đánh dấu rằng bản thân đã từng thọ ân của người ta, tương lai nếu có cơ hội nhất định báo đáp.
Dược Thiên Sầu rất thông minh, dường như hiểu được hắn đang lăn tăn điều gì, biểu cảm đầy giảo hoạt:
- Ngươi muốn báo ơn ta cũng không phải không có cách! Đi nói đỡ cho ta với Lãnh Oán vài câu đi! Nàng bảo ta rằng sẽ chỉ đáp trả ta nếu như ta nhận được sự đồng thuận của ngươi.
Nếu nàng và ta thành đôi, ngươi muốn ta luyện cho ngươi bao nhiêu viên đan dược kia cũng được…
Độc Cô Minh nghe xong liền mỉm cười gật đầu.
Hắn cũng định gặp nữ nhân này một chút trước khi bế quan.
Lần bế quan này có lẽ sẽ rất nhanh, chỉ mất tầm một năm là xong xuôi.
Kế đến hắn muốn đưa cô bé Trương Khiết Khiết đang vân vê đuôi tóc sam bên cạnh tới Tuyết Thương phái, tìm gặp nhân vật thần thoại kia một lần, hy vọng đạt được một chút thông tin về Cửu Chuyển Thiên công từ y.
- Bá Luân sao? Thật tò mò muốn biết ông ta rốt cuộc là người thế nào! Lúc ở Nguyệt Dạ sâm lâm ta có nghe qua thủy tổ Độc Cô nói một câu: “Ngươi nói bá đạo vô địch! Ta nói kiếm đạo độc tôn!”.
Giả dụ ta và Bá Luân giao chiến một trận vào thời điểm này, không rõ ai sẽ là người chiến thắng.
Y liệu có mạnh bằng Vạn Vô Địch hay không? Tu luyện có gì hơn người mà trở thành hào kiệt được xưng tụng mạnh nhất xuyên suốt từ thái cổ tới tận tương lai?
Ánh mắt Độc Cô Minh hiện lên vẻ chờ mong, ngay lập tức nhờ Dược Thiên Sầu sắp xếp chỗ ở tạm thời cho Trương Khiết Khiết.
Còn mình đi thẳng đến chỗ Lãnh Oán cách đó rất xa, chính là nơi Luyện Hồn tông đang gây dựng tông môn để tìm gặp.
Cuộc nói chuyện giữa hai người diễn ra rất chóng vánh, Độc Cô Minh nói ra kế hoạch của mình, mà Lãnh Oán càng nghe lại càng trầm mặc, hồi lâu mới hỏi lại:
- Ngươi chắc chưa?
Độc Cô Minh gật đầu:
- Cực kỳ chắc chắn! Nếu cô giúp ta thì kế hoạch này tám phần sẽ thành công.
Mặc dù cách làm của ta và cô khác nhau nhưng đều cùng chung đích đến.
Nếu chúng ta cứ tị nạnh tranh đấu mãi sẽ rất lãng phí thời gian.
Cô hẳn cũng biết ta sắp sửa phải rời khỏi thời đại này, kiếm phân thân sẽ thay thế ta ở lại đây trở thành thủy tổ Độc Cô gia.
Trong tương lai Độc Cô gia ở thánh giới ta không rõ lớn mạnh thế nào, nhưng chỉ tính riêng phân nhánh Di địa thôi đã được xếp hàng vào một trong bốn thánh hoàng triều hùng mạnh nhất.
Mà Độc Cô gia thánh giới có vẻ luôn muốn truy sát những người sở hữu Trường Sinh thể, điển hình là ta lúc còn nhỏ.
Điều này nói lên rằng ở kiếm phân thân hoặc các phân thân về sau do y tách ra đã xuất hiện biến dị, muốn “phản khách vi chủ” tương tự cách ta đang tính toán với “bổn tôn” trong lời nói của cô…
Lãnh Oán thở dài:
- Vạn Đạo Dung Thân có tiềm lực rất lớn, nhưng điểm hạn chế là trong quá trình chia tách phân thân sẽ diễn ra rất nhiều biến số.
Sau khi sở hữu linh trí riêng, thêm vào tư chất tu đạo mạnh mẽ, chẳng ai muốn hy sinh bản thân để thành toàn cho một “bổn tôn” xa lạ.
Ngươi là một trong những biến số kia, ký ức hoàn toàn bị xóa đi không hề thức tỉnh, vì vậy đã đi con đường khác so với “bổn tôn”.
Khi nghe thấy có kẻ muốn thôn phệ dung hợp mình, ngươi cũng sẽ không đồng ý, bằng mọi giá phải vùng vẫy!
Độc Cô Minh không phản bác:
- Ta chỉ có một nghi vấn.
Nếu như phân thân bắt buộc phải do chủ thể chia tách ra thì làm sao ta lại xuất hiện trên thế gian này được? Rõ ràng ta có cha mẹ? Cả Thiên Ảnh Nhân nữa, y sinh vào thời thượng cổ.
Dù kiếm phân thân kia có cường đại đến đâu cũng không thể sống lâu đến thế.
Rõ ràng trong đây có ẩn khuất!
Lãnh Oán nghiêm túc đáp:
- Đúng vậy! Ngay cả “bổn tôn” ta nhắc tới cũng phải tự mình tạo ra phân thân, sau đó phân thân cũng phải tự mình chia tách ra những hóa thân khác.
Nhưng trường hợp của ngươi lại quá khác người… Rõ ràng đoạn năm tháng sắp tới đã phát sinh những chuyện rất khủng bố.
Một người nếu phát hiện ra bản thân chỉ là một con rối, một công cụ, một quân cờ của kẻ khác.
Sứ mệnh của bản thân khi sinh ra chỉ là chuỗi ngày tu luyện đằng đẵng sau đó đợi chờ dâng hiến cho một kẻ xa lạ thì