Nam tử trong Ma Quật nói: "Ngươi nói cho ta, ngươi làm thế nào đi vào một giới này?"
"Tu Ma Giới sao? Vốn dĩ ta đang ở Tu Tiên Giới, có một ngày ta và Khương Hoài Ưu đi ngang qua một toà thành, bị một tên tu ma cưỡi Ma Quan, hắn dùng Ma Quan dẫn dụ chúng ta tiến vào."
"Ta là hỏi ngươi như thế nào đi vào Phong Ma Tinh, ngươi đừng nói rằng ngươi dựng dực ở Phong Ma Tinh.
Hành tinh này dựng dục không ra ngươi!"
Đế Long đáp "À", nàng rất hào phóng lập tức biến thân, hơi thở của bản thân giống Phong Thiên trận y như đúc, nói: "Là như vậy a, biến hơi thở trên người giống Phong Thiên trận, lăn qua lộn lại trên Phong Thiên trận đều được, tuỳ ý ra vào." Thằng cha này từng đánh nàng, còn bắt Khương Hoài Ưu, nàng sẽ không bao giờ nói cho hắn biết Phong Thiện trận có khiếm khuyết.
Đột nhiên, một âm thanh mười phần khí phách từ trong Ma Quật vang lên: "Mẹ nó! Pháp thuật nghịch thiên như vậy, con rồng nhỏ sao còn chưa chết non!"
Đế Long khiếp sợ, nhảy ra mười mấy mét xa, nàng thả nguyên thần niệm lực tìm kiếm bên trong Ma Quật, cũng không tìm được là ai đang nói chuyện, nhưng giọng nói này rõ ràng không giống với tên đã đánh nàng.
Mà sâu bên trong Ma Quật, ở một phương hướng khác, một bàn tay khổng lồ đột nhiên chộp vào Đế Long.
Đế Long sợ tới mức trực tiếp chân đạp Ma Quan bay về hướng "Ma Uyên" chạy đi, chưởng phong kia đuổi theo sát sau lưng Đế Long bắt lấy nàng, Đế Long sợ tới mức trực tiếp chui vào "Ma Quan" trốn vào hư không.
"Con rồng nhỏ quay lại!" Nam tử đánh nàng lên tiếng.
Đế Long nằm trong Ma Quan, Ma Quan ngừng trước "cửa" hư không, nàng thật cẩn thận mà tìm kiếm bên ngoài, nhìn thấy chưởng phong kia thu trở về, lúc này mới rón ra rón re chui ra "Ma Uyên", kêu lên: "Các ngươi.....Các ngươi nếu dám ra tay, ta....Ta lập tức bỏ chạy, cũng sẽ không xuất hiện ở Phong Ma Tinh."
Nam tử đánh Đế Long kêu lên: "Vậy đừng trách ta giết Khương Hoài Ưu."
Đế Long rống hắn một câu: "Khương Hoài Ưu là đồ đệ của ngươi, lại không phải đồ đệ của ta." Nàng cảm thấy có bốn năm nguyên thần niệm thăm dò nàng, nàng vội vàng lùi về Ma Uyên.
"Bản tôn trước nay chưa từng nhận đồ đệ", nam tử đáp.
Đế Long "Xuỳ" một tiếng, kêu lên: "Tính lừa ai! Hỗn Độn thiên công của Khương Hoài Ưu là do ai dạy! Ngươi đầy người ma khí, đan điền lại tràn đầy tiên khí, ngay cả Nguyên Anh đều là tiên khí hôi hổi, công pháp của ngươi và Khương Hoài Ưu không cùng một gốc, ngươi không phải sư phụ nàng thì là ai!"
"Nàng chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên nhặt được công pháp ta để ở biên giới Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới mà thôi."
Đế Long lập tức vui vẻ, kêu lên: "Học được công pháp của ngươi cũng coi như là đồ đệ của ngươi, nếu ngươi giết đồ đệ, đó chính là.....Chính là....." Chỉ nghe nói qua hổ dữ không ăn thịt con, cha giết con là hành vi không thể dung thứ, chưa từng nghe nói sư phụ giết đồ cũng không thể dung thứ.
Nàng gãi gãi đầu, tuy rằng cảm thấy khả năng tên này giết Khương Hoài Ưu không lớn, nhưng lỡ như hắn mất hứng giết Khương Hoài Ưu thì sao?
Một giọng nói già nua vang lên: "Con rồng nhỏ, ta cảm thấy chúng ta có thể nghiêm túc nói chuyện."
"Nói chuyện gì?" Đế Long hỏi.
"Phong Thiên trận."
Đế Long hào phóng mà đáp: "Phong Thiên trận tổng cộng có 108 tầng, mỗi một tầng có 108 căn trụ tạo thành một cái Phong Thiên trận, 108 tầng Phong Thiên trận chỉ có một tầng là thật, muốn rời đi nơi này chỉ có thể từ Tu Tiên Giới, tầng thế giới chân thật rời đi."
Âm thanh già nua nói: "Nếu ngươi có thể giúp chúng ta rời đi Phong Thiên trận, chúng ta liền trả Khương Hoài Ưu không thương không tổn cho ngươi."
"Khương Hoài Ưu không phải ở trên tay sư phụ nàng sao? Sư phụ của nàng sẽ bảo vệ cho nàng."
"Ngươi có từng thấy sư phụ nào đánh một chưởng đánh cho toàn thân xương cốt của đồ đề đều nổ nát sao?", âm thanh già nua tiếp tục nói.
Đế Long hừ một tiếng, đồng thời thở phì phì hít hít cái mũi.
Nàng muốn cứu Khương Hoài Ưu, nhưng mà đám vô lại này giống như đã quyết tâm bắt Khương Hoài Ưu nắm thóp nàng.
Một giọng nói khác từ Ma Quật vang lên: "Chúng ta đối với ngươi cũng không ác ý.
Nếu ngươi trợ chúng ta thoát vây, chúng ta nguyện ý trợ ngươi đúc lại thân xác."
Đế Long kêu lên: "Lời này lúc trước Long Đế cũng nói với ta, kết quả ông ta nuốt lời nuốt ta xuống bụng.
"Đừng vội lấy một tên tiểu bối đánh đồng với chúng ta.
Ngươi có biết chúng ta ở Tiên Giới có thân phận gì sao?"
Đế Long hỏi: "Chẳng lẽ còn có thể lớn hơn Tiên Đế?"
Phương hướng Ma Quật trầm mặc một lát, sau một lúc lâu mới có người rống ra câu: "Tiên Đế tính cái rắm!"
Trầm mặc như vậy mới rống, rõ ràng là có quỷ.
Đế Long không muốn nói chuyện với bọn hắn, nàng sợ bọn hắn lừa nàng.
Nàng điều khiển Ma Quan bay về cửa Tu Tiên Giới.
"Con rồng nhỏ, ngươi không cứu Khương Hoài Ưu?"
Đế Long kêu lên: "Khương Hoài Ưu có ân với ta, nhưng ta không thể bởi vì niệm tình nàng liền để bản thân chết ở đây.
Ta đi đây, thanh sơn bất cải, lục thuỷ trường lưu, các vị, không hẹn ngày gặp lại."
*Thanh Sơn Bất Cải, Lục Thủy Trường Lưu(Núi xanh là không thể chối bỏ, Nước sâu, xanh thì luôn chảy mãi mãi):Về nghĩa đen có nghĩa là việc đó là hiển nhiên, không thể nào chối bỏ được, dù hiện tại chưa thấy rõ ràng nhưng trong tương lai sẽ phô bày hết sự thật.
Nếu là người tốt thì theo thời gian sẽ dần hiển lộ,
Nếu là người xấu xa thì cũng phải lòi đuôi ra thôi, không thể nào che dấu được.
Nguồn: dongphucsongphu.com/tuc-ngu-thanh-ngu/thanh-son-bat-cai-luc-thuy-truong-luu.html
Nàng nói xong, trực tiếp độn vào Tu Tiên giới.
Khi xuất hiện, đúng lúc ở bên cạnh Tề Quốc cũ, đi về phía trước mười dặm chính là Tề Quốc cũ.
Đế Long liếc mắt một cái nhìn thấy Tề Quốc cũ, trong lòng lập tức tràn đầy chua xót đau đớn, nàng thật sự muốn mặc kệ Khương Hoài Ưu ở Ma Quật? Nếu nàng không đi Ma Quật, Khương Hoài Ưu nhất định sẽ bình yên vô sự, chính là hiện tại bọn hắn muốn bắt Khương Hoài Ưu làm con tin, không thấy sẽ đối tốt với Khương Hoài Ưu.
Đế Long lại cảm thấy kỳ quái, vì cái gì đám vô lại này để Khương Hoài Ưu tu luyện ở Ma Quật? Chẳng lẽ là bởi vì Khương Hoài Ưu tu vi yếu tính cách lại cẩn thận, hơn nữa nàng tu luyện công pháp giống với tên kia, nên tên kia không biết Khương Hoài Ưu tu luyện trong cơ thể hắn?
Tên kia tuy rằng một thân ma khí, nhưng căn nguyên lại là tiên khí cũng không có ma hoá, bản tâm vẫn còn, cũng không muốn hạ đòn sát thủ với nàng, chỉ đánh nàng một trận liền ném nàng ra xa, hình như cũng không phải hạng người hung ác gì.
Bỗng nhiên, Đế Long cảm thấy phía sau có linh khí dao động.
Nàng quay đầu, chỉ thấy Thanh Lam đang nhanh chóng chạy tới.
Thanh Lam dừng giữa không trung, vung Cung Thần lên vọt tới Ma Quan.
Đế Long vội vàng xốc nắp quan tài, hô to: "Đừng đánh, là ta!"
"A!" Thanh Lam kinh ngạc nhảy dựng lên, nói: "Ta còn tưởng rằng là Ma Giới xâm lấn đâu.
Cô.....!từ nơi nào luyện ra chiếc quan tài này?" Nàng cẩn thận đánh giá chiếc quan tài, không nói cái khác, chỉ là hơi thở của nó là có thể cảm thấy sức mạnh to lớn.
Nàng xem xét bên trong bên ngoài quan tài, lại hỏi: "Khương Hoài Ưu đâu?"
Đế Long nghe vậy lập tức thở dài một hơi, nói: "Đừng nói nữa, bị chộp tới làm con tin ở Tu Ma Giới."
"A? Làm con tin? Ma Tôn không trực tiếp đánh chết nàng? Chẳng lẽ là bởi vì kiêng kị ngươi?"
"Ma Tôn tính cái rắm a!" Đế Long thở phì phì mà kêu lên, nàng nói: "Ta gặp được thứ đồ cổ có thể so với cấp Tiên Đế, bị Phong Thiên trận phong ấn."
Thanh Lam đặt mông