Thanh Lam biết ý của Sở Tịch Nhan không phải là chuyện người trưởng thành so đo với một đứa trẻ ba tuổi, mà là tranh quyền thống trị một giới, chuyện kẻ yếu sẽ bị kẻ mạnh thâu tóm.
Đạo lý thà làm con gà cúi đầu trước trâu mọi người đều hiểu, nhưng tiền đề là con gà có thể sống sót dưới chân con trâu! Nếu có thể, Thanh Lam bằng lòng thành tâm liên thủ với Tu Tiên Giới chống địch, dù sao mọi người cũng là dân bản địa, còn hơn phải núp dưới bóng kẻ địch, di chuyển nơi ở? Nhưng cô dám hợp tác với Tu Tiên Giới sao? Kiếp nạn Yêu Tộc gặp phải hôm nay đã là minh chứng tốt nhất.
Hợp tác với Tu Tiên Giới? Sau lưng bị đâm một dao khi nào còn không biết, sớm hay muộn cũng bị ăn sạch sẽ không còn một chút cặn thừa.
Nếu để Yêu Tộc thần phục Tu Ma Giới, Thanh Lam nàng thà rằng để bản thân mang theo Yêu Tộc đánh Tu Ma Giới cho đến khi yêu cuối cùng ngã xuống còn hơn, vẫn còn tốt hơn là đầu hàng làm kẻ hèn sống chui sống nhủi không hề có tự tôn.
Đi Tề Quốc! Cho dù không cách nào chống lại năm vị lão tổ, ít gì trên đỉnh đầu còn có một Chân Long đỡ cho, thái độ của năm vị lão tổ đích thật rõ ràng —— không muốn làm kẻ thù của Đế Long.
Đế Long hẳn là có thể giữ được thái bình một phương.
Thanh Lam trở lại chính điện, triệu tập toàn bộ đại yêu, đồng thời ra lệnh: Lập tức chuẩn bị di chuyển, đóng cửa thánh địa, cấm Yêu Tộc ra ngoài, cấm Tu Tiên Giới tiến vào, Tu Tiên Giới chỉ cần thò một chân trước vào liền đánh nát đầu, nguyên thần cũng không được phép giữ lại.
**************************************
Đế Long không vui, rất không vui.
Nàng đánh bại hai triệu quân của Tu Tiên Giới nhưng vẫn luôn cảm thấy tức giận, trái tim lạnh lẽo.
Khương Hoài Ưu quanh thân tỏa ra hơi thở mát lạnh đứng trên tường thành, lạnh nhạt nói: "Sao phải tức giận vì bọn hắn?"
Đế Long hỏi: "Nàng không giận sao?"
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng cười, nói: "Ta xem bọn hắn như người chết.
Ta sao lại đi tức giận người chết?"
Đế Long thở dài, hầm hực, "Ta không có tấm lòng tốt như nàng." Vừa quay đầu lại, nhìn thấy thành Yêu Tộc nơi nơi đều là thi thể, đôi mắt lập tức tóe lửa.
Nguyên Thiên Thánh Địa không phải tát nàng một cái thì là gì? Đầu quân nàng lại phản bội nàng, coi Đế Long nàng ra cái gì? Sâu bọ sao? Thích lợi dụng là lợi dụng, thích phản là phản! Hôm nay không để bọn hắn hối hận thì nàng không phải Đế Long.
Nàng hậm hực nói với Khương Hoài Ưu: "Ta có việc ra ngoài một chút." Phóng lên trời, ở không trung lấy ra Ma Quan, chân đạp Ma Quan, trực tiếp vọt vào Tu Ma Giới.
Khương Hoài Ưu kinh ngạc: Người Nguyên Thiên Thánh Địa chọc ngươi, ngươi đi Tu Ma Giới làm cái gì?
**************************************
Đế Long đi thẳng đến Ma Quật của năm vị lão tổ, đứng trên không Ma Quật hậm hực, kêu: "Đi ra."
Một nam tử bộ dáng thư sinh hơn ba mươi tuổi đột nhiên xuất hiện trước mặt Đế Long, hỏi: "Con rồng nhỏ lại gặp chuyện gì rồi?"
"Ta muốn chuyển nhà," Đế Long hầm hực nói.
Mắt phượng của nam tử đảo qua trên mặt Đế Long, hỏi: "Chuyển Ta? Thì liên quan gì chúng ta?"
Đế Long nghiêng đầu im lặng nhìn hắn, nói: "Mấy người còn chưa dịch chuyển Tề Quốc ra ngoài, sao ta dọn qua được? Hơn nữa, Nam Cương ta không dịch chuyển được, cho nên ta cần giúp đỡ." Môi dẩu cao, một chút cũng không vui, còn đang tức giận vì Nguyên Thiên Thánh Địa.
Nam Tử nói: "Còn không phải là không tiện dịch chuyển sao? Mấy triệu ma quân, hàng ngàn hàng vạn dân, muốn dịch chuyển là dịch chuyển, nào có dễ như vậy đâu?"
Đế Long liếc nhìn hắn một cách khinh bỉ, nói: "Cái này có gì khó? Mấy người có pháp lực thần thông lớn mà? Tay áo phất một cái, thu cả tòa thành và vùng đất đi là được.
Như vậy bọn họ không cần bỏ nhà bỏ thành, mấy người lại dịch Tề Quốc ra cho ta.
Nếu không, các ngươi dịch chuyển Tề Quốc đến Nam Vương, ta dịch Nam Cương đến Tề Quốc?"
"Quá tốn công, không bằng vậy đi, các ngươi vẫn ở Nam Cương, chúng ta tiến binh từ Tề quốc cũng được."
Đế Long lập tức nóng nảy, kêu to: "Nằm mơ.
Không dịch chuyển Nam Cương cũng được, nhưng Tề Quốc phải trả."
Tên nam tử vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Đế Long, nói: "Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy đâu?" Đế Long vừa giữ lại Nam Cương, bọn họ còn phải trả lại Tề Quốc.
Đùa cái gì vậy! Mạnh mẽ dùng pháp lực phá vỡ sức mạnh không gian đào một con đường cố định tốn rất nhiều pháp lực, cho dù là năm người bọn họ liên thủ, lần trước mở một cái khe ở Tề quốc phải tĩnh dưỡng 5000 mới có thể mở ra cái khe thứ hai.
Vùng Tề Quốc kia hao phí của bọn họ mấy ngàn năm sức mạnh tinh lực, nếu không phải nể mặt Đế Long một hai đòi mảnh đất kia, bọn họ vì cầu vây không thể không đồng ý Đế Long, muốn bọn họ rút lui khỏi Tề Quốc? Nằm mơ đi! Mà so sánh lãnh thổ Tề Quốc với thoát vây, vậy không đáng một xu, Tề Quốc là cây cầu bọn họ xây nên, cầu có thể xây lại, nhưng chìa khóa để thoát vây thì không thể đắc tội.
Đế Long ngẩng cao đầu, nói: "Dù sao hiện tại các ngươi có việc cầu ta."
Ánh mắt tên nam tử phát lạnh: Con nhóc này, được voi lại đòi tiên!
Đế Long cảm giác có biến, bật người nhảy xa gần nghìn mét, Ma Quan đạp ở dưới chân, ma khí hôi hổi bao bọc cơ thể, đế khí lại bảo vệ Ma Quan và bản thân, chính là bộ dáng con thỏ chuẩn bị chạy trốn.
Tên thư sinh bị tính nhát gan của Đế Long chọc cười.
Nào còn một chút uy nghiêm của Đế Long, giống một con cá chạch.
Hắn chỉ hù nàng ta một chút, cũng sẽ không ra tay, ngược lại còn phải dỗ dành con rồng nhỏ này.
Bọn họ không chắc là sẽ khống chế Đế Long được, lỡ như không khống chế được, Đế Long trốn đi dẫn Tiên Đế tiền nhiệm đến, là một hồi thảm họa khiến bọn họ chết không có chỗ chôn.
Hắn lộ ra vẻ mặt hiền hòa cười tươi vẫy tay với Đế Long: "Lại đây nào, sẽ không ai làm ngươi đau, chúng ta còn phải nhờ ngươi giúp thoát đây.
Chỉ dọn nhà thôi đúng không? Chuyện nhỏ! Sau nửa canh giờ, ta sẽ bảo lão...!Lão bạn trả Tề Quốc cho ngươi." Hai chữ "lão Long" sắp thốt ra khỏi miệng vội vàng nuốt vào.
Để con rồng nhỏ này nghe được, không chừng sẽ có rắc rối khác.
Đế Long vẫn đề phòng, nàng đứng đằng xa nói: "Ta không dịch chuyển Nam Cương nổi, sau khi các người dọn sạch ma tộc khỏi Tề Quốc, lại giúp ta dọn Nam Cương qua đi.
Còn nữa, Kiếm Tiên Môn đầu quân ta, về sau phạm vi lãnh thổ của Kiếm Tiên Môn cũng là của ta."
Người thư sinh kia giả vờ tức giận trừng mắt Đế Long, nói: "Ngươi đây là được một tấc lại tiến mộc thước.
Nếu toàn bộ Tu Tiên Giới đầu quân cho ngươi, tôn thờ ngươi, có phải chúng ta sẽ không thể để nơi này giáp với thế giới thật đúng hay không?" Bọn họ chỉ