Giờ phút này, trong đại sảnh nghị sự.
Một đám tộc lão cao tầng của Mục gia đều nghiêm trang đứng.
Giống như sắp có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra, trong không khí mơ hồ tràn ngập sự căng thẳng.
Ngồi ở chủ vị là một nam tử trung niên người mặc áo bào đen.
Cũng là tộc trưởng thay mặt hiện tại của Mục gia, Mục Vô Cực.
Hai đầu lông mày của hắn hiện lên mấy phần u ám, ánh mắt rũ xuống nhìn về phía bên dưới, khẽ thở dài.
“Chuyện của Trần Nhi, chắc các vị đều nghe qua.
”“Không biết chư vị trưởng lão có cách đối phó hay không?”Quả nhiên!Là vì chuyện kia mà tới!Trong lòng đám trưởng lão bừng tỉnh.
Mấy ngày trước bốn phía trên Thanh Vân Trấn nổi lên một lời đồn.
Nói là hậu bối thiên kiêu Vương Yên Nhiên của Vương gia tu hành trở về từ Linh Khu Động Thiên.
Mục đích thứ nhất của chuyến đi này là du lịch.
Thứ hai là tới Mục gia, từ hôn với Mục Trần.
Nói về việc hôn sự này thì cũng rất xa xưa, phải ngược dòng tìm hiểu về mười mấy năm trước.
Thời điểm tộc trưởng đời trước Mục Thần Xuyên còn tại vị có quyết định riêng cùng tộc trưởng Vương gia.
Lúc ấy náo động đến xôn xao, rất nhiều người điều biết, có thể xem là một đoạn ca tụng.
Bây giờ lời đồn này vừa ra, lập tức liền trở thành chuyện nóng hỏi của Thanh Vân Trấn.
Có rất nhiều người âm thầm quan tâm.
Tuy không biết là thật hay là giả.
Nhưng không có lửa thì làm sao có khói nói không chừng có người nào đó ở trong bóng tối làm tay lái.
“Hừ!”“Ta nghĩ việc này tám phần là thật!”“Người của Vương gia điều là bạch nhãn lang, hoàn toàn đã quên đi ân tình năm xưa của Tiểu Xuyên đối với bọn hắn!”“Những năm này không ngừng ma sát với phường thị của gia tộc bọn ta, tranh đấu không ngừng.
”Trên mặt một lão giả mang theo nộ ý, lạnh giọng nói.
Hắn là tam trưởng lão trưởng quản phường thị của gia tộc, Mục Đồng Bằng.
Chính là một trong những nhân vật có quyền lực quyết định trong Mục gia.
“Lời của Tam trưởng lão không sai.
”“Mấy năm nay Vương gia ngày càng không an phận.
”“Nhưng nếu Vương Yên Nhiên tới từ hôn thật thì nên làm gì cho tốt?”“Đừng quên, nàng không chỉ là dòng chính của Vương gia mà còn là đệ tử của Linh Khư Động Thiên!”Một tên trưởng lão khác tiếp lời, rầu rĩ nói.
Nhắc tới Linh Khư Động Thiên, sắc mặc của rất nhiều người trở nên mất tự nhiên.
Mặc dù Mục gia là một trong tứ đại gia tộc ở Thanh Vân Trấn, nhưng khi đối mặc với loại quái vật khổng lồ như Linh Khư Động Thiên vẫn không đáng nói tới.
Không nói tới cường giả Nguyên Đan cảnh.
Liền ngay cả Tử Phủ Chân Nhân bọn hắn cũng có vài vị.
Nếu chọc tức bọn hắn.
Chắc chắn Mục gia sẽ gặp hoạ sát thân, thậm chí là hoạ giệt tộc.
Nhưng nếu để Vương Yên Nhiên tới cửa từ hôn.
Như vậy uy vọng của Mục gia tại Thanh Vân Trấn sẽ rớt xuống ngàn trượng, biến thành trò cười.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện nghị sự lâm vào yên tĩnh.
Tất cả mọi người rơi vào cảnh khó cả đôi đường, khó mà lựa chọn.
Mục Vô Cực siết chặt quyền, khớp xương trắng bệch.
Thần sắc hắn ảm đạm nhìn về phương hướng tế điện, trong lòng bộc phát bi thương.
“A, điều do Mục Vô Cực ta vô năng.
”“Thời gian ngắn ngủi mười năm liền để cho gia tộc suy bại thành như vậy.
”“Huynh