“Ồ, ngươi nghĩ kỹ chưa?”Mục Lãng cười như không cười nhìn về tên tu sĩ trước mắt.
Lập tức, tên tu sĩ kia kiên định gật đầu.Tuy theo bên cạnh Mục Lãng thì không cần phải lo an nguy tính mạng nhưng mười mấy người thay phiên nhau chém giết linh thân yêu thú cũng không lấy được bao nhiêu năng lượng, điểm tích luỹ trên lệnh bài càng là lác đác không được bao nhiêu.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ lãng phí cơ duyên to lớn của chuyến đi này.“Đã như thế thì ngươi cứ đi đi.”“…”“Đa tạ Lãng ca, ta sẽ nhớ kỹ ân tình của ngài.”Nói xong, tên tu sĩ kia không quay đầu rời đi.Mục Lãng nhìn về thân ảnh đang đi khỏi kia, ánh mắt hơi nhảy lên mấy lần.Nếu như bây giờ làm thịt người này rồi vứt lên trên đường cái có được không?Loại ý nghĩ này xuất hiện trong lòng của Mục Lãng theo bản năng.
Dù sao hắn cũng không phải phật đà từ bi hỉ xả gì, những hàng động này đều chỉ vì mục đích muốn mạnh lên mà thôi, không có ý khác.Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Mục Lãng vẫn bác bỏ suy nghĩ nàyHắn thở dài, : “A, thôi đi, chỉ là ít hơn một cơ hội trang X mà thôi, không ảnh hưởng đến toàn cục.”Mà đúng lúc này, một ba động thần niệm lặng yên vô tức đột nhiên truyền đến từ bên ngoài.“Mục Lãng đạo hữu, ta là Đại Yến Tam hoàng tử, tới xin gặp mặt.”“Tam hoàng tử? Hắn tới tìm ta làm cái gì?”Tuy trong lòng Mục Lãng vô cùng nghi hoặc nhưng hắn vẫn mở thần niệm ra, đáp lại “Mời vào.”Thoáng chốc, thân hình của một nam tử trẻ tuổi đã đi vào trong động phủ.Diện mạo của hắn giống Đại Yến Vương tới mấy phần, môi mỏng mặt chữ điền, không giận tự uy, có một loại khí chất của bậc đế vương trời sinh.Đây chính là Tam hoàng tử của Đại Yến, Cổ Hoằng Ngạn.“Không biết Tam hoàng tử tìm ta có việc gì?” Mục Lãng hỏi.Cổ Hoằng Ngạn cũng không quanh co, trực tiếp nói thẳng ý đồ.“Ngươi muốn ta giúp ngươi diệt trừ Đại hoàng tử?”Mục Lãng nghe xong thì ngưng mắt lại, thoáng chốc hiểu rõ người này đến đây là muốn kéo hắn vào cuộc phân tranh của Hoàng thất.“Đúng vậy, nếu Mục đạo hữu chịu ra tay tương trợ thì đợi sau khi chuyện này thành công, ta tất sẽ dâng lên trọng lễ.” Cố Hoàng Ngạn từng bước thao túng nói.Mà Mục Lãng thì vuốt vuốt ngón tay, lắc đầu.“Loại chuyện này không đơn giản chỉ liên quan đến ta mà còn dính dấp tới cả Mục gia.
Mà công việc lớn nhỏ của Mục gia ta đều phải do Tộc trưởng định đoạt, chuyện này ta cũng lực bất tòng tâm.”Cổ Hoằng Ngạn nghe vậy thì nhíu mày, khích tướng nói: “Tộc trưởng của các ngươi đã có tuổi mới khó khăn lắm đột phá Động Thiên cảnh, sau này cơ hồ không có khả năng tiến thêm bước nữa.”“Mà ngươi năm nay mới chỉ hai mươi thì đã bước vào cảnh giới Tử Phủ, chẳng lẽ còn không có quyền lên tiếng trong gia tộc à?”“Nếu như ngươi giúp ta, ngày sau cho dù ngươi muốn thay thế vị trí của Mục Thần Xuyên, ta cũng sẽ ra tay giúp ngươi, như vậy chẳng phải vẹn cả đôi đường?”Lời vừa dứt, trong mắt Mục Lãng đã hiện lên một tầng sát ý, cười lạnh nói.“Nếu ta đoán không sai, trong ba người Mục