Sau hậu viện cửa hàng, Tiểu Ngọc Tỷ đang bận rửa rau.
Từ tối hôm qua tới giờ nàng không tới gần Đông Phụ Nam, vì Nhâm Tiểu Túc đã bảo Đông Phụ Nam có vấn đề.Kỳ thật, trước khi Dương Tiểu Cận nói, Nhâm Tiểu Túc đã cảm thấy có điểm lạ.
Lúc trước, tuy hắn nhận được điểm cảm tạ, nhưng cô gái này lại từ chối La Lam quá dứt khoát.Hơn nữa khi hắn hỏi năng lực của đối phương là gì, Đông Phụ Nam nói khí lực tốt.Việc này khiến Nhâm Tiểu Túc không khỏi hoài nghi, thật chỉ là khí lực lớn hay tận lực dùng thể lực che giấu năng lực của mình?Căn cứ vào những điều này, Nhâm Tiểu Túc không thể không hoài nghi.
Vì thế Nhâm Tiểu Túc đã dặn Tiểu Ngọc Tỷ cách xa Đông Phụ Nam, phòng ngừa cò chuyện gì ngoài ý muốn.Bây giờ nghĩ lại, rất có thể Đông Phụ Nam có khả năng biết ai làm siêu phàm giả.
Sau khi nàng tới cửa hàng lập tức vứt bỏ La Lam, vì nàng phát hiện nơi này có huyết dịch của hai siêu phàm giả để hút.Bất quá Đông Phụ Nam vẫn tương đối cẩn thận.
Nàng đợi tới khi thương thế khỏi hẳn, Trần Vô Địch chỉ có một mình mới ra tay.Lúc này, Trần Vô Địch đang ngồi trên ghế đẩu kế bên Đông Phụ Nam, nhìn chằm chằm con kiến trên mặt đất.Hắn hoàn toàn không chú ý Đông Phụ Nam ở phía sau vốn đang bị trói, chẳng biết từ lúc nào đã chậm rãi tháo dây thừng ra.Thân hình yếu ớt không xương chẳng khác nào con rắn, có thể vặn vẹo tự do các đốt tay.
Điều này khiến dây thừng trói nàng chẳng khác nào vật trang trí.Tiểu Ngọc Tỷ từ bên ngoài hô:- Vô Địch, chuẩn bị ăn trưa.- Ừ, Tiểu Ngọc Tỷ.Trần Vô Địch thành thành thật thật lên tiếng.
Kết quả lúc này hai tay Đông Phụ Nam đặt lên cổ Trần Vô Địch, cả người nàng gần như ghé lên người Trần Vô Địch.Đông Phụ Nam nhỏ giọng hỏi:- Tiểu ca ca, ngươi đang nhìn gì vậy?- Thí chủ, xin tự trọng.Trần Vô Địch kinh ngạc.Có điều vừa dứt lời, đã há miệng đỏ tươi của mình ra, răng nanh nhanh chóng xuất hiện, chuẩn bị cắn lên cổ Trần Vô Địch!Một tiếng rầm vang vang lên, răng gãy…Chỉ thấy khi Đông Phụ Nam chuẩn bị cắn Trần Vô Địch, trên vai Trần Vô Địch xuất hiện một lớp áo giáp màu vàng ẩn ẩn mờ ảo.
Áo giáp kia bảo vệ phần vai và cổ của hắn.Đông Phụ Nam không ngờ chuyện này sẽ xảy ra.
Thậm chí nàng cũng chẳng biết năng lực này của Trần Vô Địch, chỉ là áo giáp này quá mức cứng rắn!Không đợi Đông Phụ Nam kịp phản ứng, một trận gió lạnh thổi qua căn phòng.
Trần Vô Địch chớp mắt quỳ xuống xoay người đánh một quyền, đập lên bụng Đông Phụ Nam!Tuy căn phòng có chút lờ mờ nhưng Đông Phụ Nam vẫn thấy được những đường gân xanh trên cơ bắp của Trần Vô Địch.
Chỉ một cú đấm đã đủ khiến Đông Phụ Nam phun máu, thiếu chút nữa đánh chết nàng!Mau mà Trần Vô Địch nể tình đối phương là nữ nên thu tay lại, một quyền nện lại nện vào má trái của Đông Phụ Nam.Thẳng tới lúc này, Đông Phụ Nam triệt để mất đi sức chiến đấu.
Thậm chí cũng mất đi năng lực suy nghĩ bình thường, đầu óc ù ù choáng váng.- Đừng…Đông Phụ Nam vừa xin tha lại thấy nắm tay cứng rắn như sắt thép nện vào má phải của nàng!Quyền đầu tiên, Đông Phụ Nam đã biết mình không lợi hại bằng Trần Vô Địch, vì thế nàng tính nhận thua.Có điều một tổ hợp quyền cước của Trần Vô Địch khiến Đông Phụ Nam ngay cả cơ hội nhận thua cũng không có…Trần Vô Địch ngồi thẳng lưng, âm thanh lạnh lùng vang lên:- Còn tưởng ngươi là Bạch Long Mã.
Kết quả không ngờ ngươi là Bạch Cốt Tinh.
Bất quá vẫn còn yêu, không địch nổi một quyền của Tề thiên đại thánh.Đông Phụ Nam nằm trên đất sắp khóc tới nơi:- Vậy ngươi đánh một lần là được rồi.
Sao còn đánh tới ba lần?Trần Vô Địch cười lạnh:- Vì ta muốn ba lần đánh Bạch Cốt Tinh.Đông Phụ Nam:- ???Trong trí nhớ của Trần Vô Địch, ba lần đánh bạch Cốt Tinh rất rắc rối.
Lần đầu tiên sư phụ hiểu lầm hắn, lần thứ hai sư phụ vẫn hiểu lầm hắn, tới lần thứ ba sư phụ mới hiểu rõ tài