Lúc đêm khuya vắng người, Nhâm Tiểu Túc liền kiểm tra lại thu hoạch của mình một chút, ngày hôm qua chị Tiểu Ngọc đã cho mình một đồng tiền cảm ơn, Nhan Lục Nguyên cho một đồng, hai học sinh hài đồng, tổng cộng đã thu hoạch được bốn đồng.Nhưng mà hắn đã dùng mất một đồng, hiện giờ chỉ còn 3 đồng xu cảm ơn, còn có một bình thuốc mỡ có thể sử dụng được thêm hai lần, Nhâm Tiểu Túc quyết định gọi bình thuốc mỡ này là Hắc Dược, đơn giản dễ nhớ.
.
.Nhâm Tiểu Túc nghĩ đến, một đồng xu cảm ơn mình có thể đổi lấy một lọ Hắc Dược, một lọ Hắc Dược có thể trị liệu cho 3 người, bởi vậy 1 đổi 3 vĩnh viễn là có lời không bao giờ lỗ.Dùng tiền xu cảm ơn đổi lấy Hắc Dược đem ra bán, nhìn thì có vẻ giống như là đang giảm tiến độ giải tỏa vũ khí của hắn xuống, nhưng hắn đổi ra càng nhiều Hắc Dược, đạt được tiền xu cảm ơn sẽ càng nhiều, phương thức tăng trưởng này, nói không chừng còn có thể giải tỏa được nhanh hơn.Hơn nữa chỗ Nhan Lục Nguyên còn có một thanh cốt đao có thể sử dụng, trong thời gian ngắn hắn cũng sẽ không cần ra ngoài săn bắn, cho nên kiếm tiền nuôi sống gia đình trở thành việc quan trọng nhất, kiếm tiền trước rồi nói.Ban đêm Nhâm Tiểu Túc mơ một giấc mơ, hắn mơ thấy mình đứng ở nơi hoang dã, trong tay là một thanh đao màu đen, thanh đao này dày đặc và thần bí giống như màn đêm..
.
.Vừa rạng sáng ngày hôm sau Nhâm Tiểu Túc liền đi ra ngoài, hôm nay hắn không cõng theo nồi sắt, chỉ cầm theo thanh cốt đao của Nhan Lục Nguyên.Hiện giờ chị Tiểu Ngọc đóng giữ hai túp lều, chuyện ban ngày mất đồ rất không có khả năng xảy ra, hơn nữa nói thật là bây giờ những người lòng mang ý xấu ở trong thị trấn đều chọn quả hồng mềm để nắn, trộm ai thì trộm chứ không dám đi trộm đồ của loại người hung ác như Nhâm Tiểu Túc.Không cần cõng nồi sắt đi ra ngoài.
.
.
thật sự là quá thoải mái.
.
.Bằng không thì một thanh niên tốt tuổi trẻ tài cao như Nhâm Tiểu Túc, mỗi ngày đều cõng nồi sắt chạy tới chạy lui, rất khó nhìn a.
.
.Hôm nay hắn đi ra ngoài hoang dã không phải là vì săn bắn, mà là giả trang đi hái thảo dược.Nhâm Tiểu Túc là một người rất cẩn thận, nếu như hắn nói là có bí phương thảo dược, vậy thì trước tiên phải có quá trình hái thảo dược, sau đó mới khiến người khác không hoài nghi.Tuy rằng Nhâm Tiểu Túc chưa từng nghe nói có ai nhằm vào "Người có năng lực siêu nhiên", nhưng vấn đề là Nhâm Tiểu Túc vô cùng hiểu rõ một đạo lý, đó chính là nếu như muốn tự bảo vệ mình ở trong thời đại hỗn loạn, vậy hãy ngụy trang giống như mọi người.Súng sẽ bắn chim đầu đàn, cây cao chịu gió lớn, tiền tài không để lộ ra ngoài, bao nhiêu danh ngôn của cổ nhân đều răn dạy mọi người ngàn vạn lần chớ có tùy tiện khoác lác.Chờ lúc hắn trở lại thị trấn cũng mới vào giữa trưa, sau khi Nhâm Tiểu Túc ôm một đống lớn thảo dược trở về, có người thấy hắn liền hiếu kỳ nói:- Nhâm Tiểu Túc, cậu ôm một đống cỏ dại như vậy làm gì thế?- Đây mà là cỏ dại à?Nhâm Tiểu Túc trừng mắt nói:- Đây là thảo dược!Thảo dược? Người hỏi lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, với tư cách là người sinh sống ở trong thị trấn, sao còn không biết những loại thực vật này là gì? Trước kia chưa từng có ai coi chúng như thảo dược để dùng cả.Nhâm Tiểu Túc thần thần bí bí nói:- Tỷ lệ pha trộn khác nhau, liền có thể chế thành thuốc trị thương, bằng không thì anh cho rằng trước kia lúc tôi bị thương làm thế nào lành lại?Hỏi người suy nghĩ một hồi lâu:-.
.
.
không phải là cậu dựa vào chọi cứng à?- Cút.Chân Nhâm Tiểu Túc cũng không ngừng bước trực tiếp trở lại túp lều của mình.Lúc này chị Tiểu Ngọc vẫn còn đang tiếp tục may vá quần áo cho Nhâm Tiểu Túc và Nhan Lục Nguyên, chị ta ngẩng đầu nhìn thấy Nhâm Tiểu Túc ôm một đống lớn thảo dược trở về liền ngừng may vá hỏi:- Đây là cái gì?- Là thảo dược dùng để chế bí phương.Nhâm Tiểu Túc giải thích nói.Nhâm Tiểu Túc cầm lấy cái nồi sắt, nổi lửa lên, tùy tiện thêm nước liền bắt đầu giả vờ giả vịt chế biến thảo dược, trong quá trình nấu thuốc này, tốn nhiều nhất kỳ thật là nước.
.
.
nước còn đáng giá hơn củi và những loại cỏ dại kia rất nhiều.Hắn còn đặc biệt xốc lều vải lên, để cho người trong thị trấn thấy được hắn đang làm gì.Không ít người đều thấy được một màn Nhâm Tiểu Túc nấu thuốc này, nhưng không ai dám tiến tới hỏi.Nhâm Tiểu Túc không vui, hắn xốc vải cửa lều lên là muốn để người khác tới hỏi, lúc đó hắn mới có thể tuyên truyền thảo dược của mình được.Qua nửa ngày