Sau cuộc chiến này, Nhâm Tiểu Túc hoài nghi, có lẽ sau hai tháng nữa, số lượng đàn sói sẽ tăng lên không ít.
Nhâm Tiểu Túc phát hiện số lượng đàn sói đã ít hơn rất nhiều, còn lại phần đa đều là sói cái.Dựa vào quy luật cũ, sói cái sẽ mang thai 63 ngày.
Đối với con người mà nói số lượng này rất nhanh.
Cũng không biết dựa vào chu kỳ tiến hóa tự nhiên, đàn sói này có thay đổi gì không.Nhâm Tiểu Túc men theo dấu vết đàn sói để lại mà đi lên núi.
Nhâm Tiểu Túc đoán hang ổ của đàn sói cách trạm gác không xa, vì đêm hôm đó hắn nghe tiếng sói tru rất gần.Kết quả Nhâm Tiểu Túc đi không được bao lâu đã thấy lang vương đứng ở cuối đường núi, đối diện Nhâm Tiểu Túc.Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, dường như lang vương cũng đang tìm hắn.Chỉ nghe lang vương nức nở một hồi.Nhâm Tiểu Túc im lặng nửa ngày lại hỏi:- Ngươi tới là muốn ta giúp ngươi trị thương cho đàn sói?Đi săn ở nơi hoang dã phải cực kỳ cẩn thận, chỉ cần bị thương một chút đã đủ chết người.
Vi khuẩn và bệnh tật là hai sự tồn tại rất khó chống cự.
Sự thật chứng minh, sinh vật có sức sống mạnh mẽ nhất trên đời chính là vi khuẩn.Thế giới trải qua bao lần hủy diệt rồi sống lại, chỉ có vi khuẩn là hết lần này tới lần khác có thể may mắn sống sót.Nhâm Tiểu Túc hỏi xong, lang vương lại gật đầu.Nhâm Tiểu Túc lấy hắc dược ra:- Cái này có thể trị thương được.
Ta biết tộc dân của ngươi có sói bị thương.
Ta có thể giúp ngươi chữa trị cho chúng.Biểu tình lang vương nghi hoặc như đang hỏi: Thứ đồ chơi này cũng có thể trị thương?!Vừa rồi Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, con người có thể thoa thuốc lên vết thương, nhưng sói thì sao? Chẳng lẽ muốn chúng thè lưỡi liếm thuốc rồi tha lên vết thương à?Nếu như vậy, chúng chỉ vừa liếm một chút hắc dược là có “chuyện xấu” xảy ra rồi…Lúc này, dường như lang vương có chút do dự, sau đó nó quay người dẫn Nhâm Tiểu Túc lên núi.Lúc đi tới một sơn cốc cản gió, Nhâm Tiểu Túc thấy hơn mười con sói con lăn lộn chơi đùa trên thảm cỏ.
Chúng không sợ Nhâm Tiểu Túc chút nào.
Trước kia trên đường chạy trốn hắn từng thấy qua mấy con sói con này rồi, bây giờ gặp lại đã thấy nhiều hơn.Xem ra dọc đường này, đàn sói cũng không nhàn rỗi.Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc cũng có thể lý giải.
Chung quy bây giờ đàn sói chỉ biết săn mồi, không thể đọc sách hay đánh bài nên có hoạt động giải trí nào khác đâu.Đàn sói nhìn thấy Nhâm Tiểu Túc đi tới thì nhao nhao nhường đường cho hắn.
Nhâm Tiểu Túc thấy đàn sói tránh ra cũng khiếp vía hãi hùng, cố nén nội tâm sợ hãi mà tiếp tục đi về phía trước.Chỉ có thể nói hắn có gan lớn, đổi lại thành người khác, đối phương sẽ không dám đi vào ổ sói sâu như thế.
Khi còn ở trên thị trấn, Nhâm Tiểu Túc có thể dựa vào việc săn mồi mà sống tốt.
Này cũng không phải không có nguyên nhân.Đi vào trong, Nhâm Tiểu Túc thấy sáu bảy con sói nằm trên mặt đất thở hổn hển.
Xung quanh tràn ngập mùi máu tươi.Viên đạn xuyên qua cơ bắp của chút không thể tạo thành vết thương trí mạng.
Có điều qua thời gian dài đau xót và chảy máu đã khiến chúng dần đuối sức.Nhâm Tiểu Túc liếc nhìn lang vương bên cạnh:- Trước tiên phải lấy đạn từ trong vết thương của chúng ra.
Chắc chắn rất đau, ngươi nói chúng đừng cắn ta nha…Lang vương lúc lắc đầu ý nói: Nhanh lên!Nhâm Tiểu Túc ngồi xổm bên người một con sói đực.
Hắn lấy một cái kìm nhỏ từ trong không gian ra.
Bây giờ không cần tiêu độc, dù sau đàn sói cũng chẳng biết tiêu độc là gì.Nói thật, đây là lần đầu tiên Nhâm Tiểu Túc làm việc này.
Nhâm Tiểu Túc vừa đút kìm vào vết thương của con sói dò xét, vừa quan sát phản ứng của con sói để tránh nó đau quá mà cắn mình.Thế nhưng khiến Nhâm Tiểu Túc giật mình là, con sói này đau tới trợn trắng mắt nhưng chẳng rên lên một tiếng.- Đúng là một con sói mạnh mẽ mà.Nhâm Tiểu Túc cảm khái.
Lúc này hắn đã đút cây kìm vào tới chỗ viên đạn.
So với tưởng tượng của Nhâm Tiểu Túc, vị trí viên đạn khá nông.
Nói rõ cường độ cơ bắp của dã lang cao hơn tưởng tượng của hắn.Leng keng một tiếng, Nhâm Tiểu Túc gấp viên đạn ném lên tảng đá.
Ngay sau đó tùy ý bôi hắc dược lên vết thương là xong việc.Trong nháy mắt xoa hắc dược đó, Nhâm Tiểu Túc phát hiện cơ bắp đang căng cứng vì đau của dã lang dần thả lỏng.Giờ khắc này, ánh mắt lang vương nhìn hắc dược trong tay Nhâm Tiểu Túc đã thay đổi.Nhâm Tiểu Túc chữa thương cho mấy đầu sói xong thì mồ hôi đổ đầy đầu.
Lúc này hắn không còn