Thẳng tới khi đám Lâm Tê phát hiện đội trưởng Chu có vấn đề.
Họ mới bỗng nhiên ý thức được, khả năng cao trong balo đối phương có máy cung cấp năng lượng cho người máy nano.Chính vì lẽ đó mà khi người máy nano của mọi người hết năng lượng thì đội trưởng Chu vẫn không có chuyện gì.Bây giờ đang là lúc nguy hiểm, đám Lâm Tê thầm nghĩ, nếu được dùng thiết bị sạc này thì tỷ lệ sống của mọi người hẳn sẽ lớn hơn.Vì thế mấy người Lâm Tê nhìn nhau, họ tính nhờ đội trưởng Chu được dùng balo hắn đang mang.Có điều không chờ họ mở miệng, cánh rừng sau lưng họ bỗng nhiên phát ra tiếng động, phảng phất như có cự thú đang tới gần.- Không tốt, đàn sói đuổi theo!Đội trưởng Chu hô to:- Chạy mau!Lúc này, những người khác không có cơ hội nói nữa, chỉ có thể tiếp tục chạy thoát thân!Khi họ phát hiện sau lưng có đàn sói đuổi theo thì chúng đã bao vây hai phía.
Một màn này khiến mọi người chạy càng nhanh hơn, sợ bị đàn sói đuổi kịp!Có vài chiến binh nano đã hết năng lượng nên tụt lại đằng sau.
Chiến hữu của họ thì chẳng ai có ý tứ trợ giúp.Họ càng chạy càng tuyệt vọng.
Không ít người thậm chí còn quên bản thân có súng, có thể dùng để phòng thủ.Nhâm Tiểu Túc trốn trên sườn núi nhìn một màn này, hắn không khỏi thở dài.
Quả nhiên Lý thị phái họ tới là để tìm cái chết.
Nếu đây là tiểu đội chính quy thì dù lui binh cũng có trật tự, tuyệt đối không chạy loạn như bấy giờ.Nói cho cùng, họ chỉ là những người bình thường biết điều khiến người máy nano mà thôi.Không chừng chẳng ít người có tố chất tâm lý còn không bằng người bình thường.Bất quá, Nhâm Tiểu Túc muốn biết bộ dáng chiến binh nano chân chính của Lý thị sẽ có bộ dáng gì.- Ồ.Nhâm Tiểu Túc chú ý tới chỗ khắc thường của đội trưởng Chu.
Hắn phát hiện năng lượng của đối phương không chút suy giảm.Chuyện gì thế này?Sau một khắc, đàn sói từ hai phía bắt đầu giáp công, cứng rắn cắt đứt đám chiến binh thành hai phần.
Thẳng tới lúc này, họ mới nhớ mình có súng, lập tức nổ súng tấn công.Nhưng đám chiến binh ngu tới mức, ngay cả chốt an toàn cũng còn chưa mở!Có người rút bội đao từ bên hông ra.
Đó là vũ khí thân cận mà binh sĩ Lý thị hay dùng, thuận tiện phát huy tố chất thân thể siêu cường của binh sĩ nano.Đối với những binh sĩ nano này mà nói, việc chiến đấu bằng đao sắc tốt hơn dùng súng nhiều!Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa nhìn đám chiến binh rút đao.
Hắn phát hiện cán đao có màu da cam, lưỡi đao có màu bạc giống y như người máy nano vậy.Thời điểm lưỡi đao chém về phía đàn sói, lưỡi đao ngân sắc kia thậm chí còn có chút ba động, một tầng rung động không ngừng lan tràn.Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc, chẳng lẽ lưỡi đao là do người máy nano tạo thành?Lưỡi chém vào thân, miệng vết thương nháy mắt như bị đốt cháy!Đàn sói thấy vũ khí lợi hại không chính diện tấn công nữa mà đánh lén sau lưng!Đội trưởng Chu và đám Lâm Tê không chạy nữa.
Nếu họ không nghĩ ra cách thì chết là cái chắc.
Dù năng lượng nano của đội trưởng Chu nhiều hơn đi nữa thì hắn cũng không chạy nhanh bằng đàn sói!- Ai có tạc đạn đưa cho ta!Đội trưởng Chu hét lớn, thời khắc sinh tử hắn hét lên đến mức khản giọng.Có người biến sắc nói:- Nhưng đằng sau vẫn còn đồng đội!Lúc này, có người nổ súng trong bầy sói, nói rõ dù bị bầy sói bao vây nhưng họ vẫn chưa chết!Âm thanh đội trưởng Chu lạnh lùng vang lên:- Ngươi muốn đồng tình thì về cứu họ đi.
Bằng không đừng ở chỗ này của ta giả nhân giả nghĩa nghĩa.
Chẳng phải chính ngươi cũng bỏ họ ở đó mà chạy thoát thân à?Không ai lên tiếng, bất quá có người không nhịn được nói:- Ngươi là muốn nổ chết các chiến hữu kia a.- Chiến hữu?Đội trưởng Chu cười lạnh:- Bọn họ không xứng thành