Binh sĩ Lý thị đều phấn khởi vì họ vừa đánh bại Thần Cơ Doanh trong truyền thuyết của Khánh thị.
Mà trong lần phục kích này, Khánh Chẩn cũng phát hiện ra chiến binh nano không yếu như họ nghĩ.
Nếu không nhờ có tin báo từ trước, e rằng Khánh thị chịu tổn thất lớn vì đám người này.Khánh Chẩn cũng không xem thường binh sĩ Thần Cơ Doanh.
Ngược lại còn dị thường xem trọng.Quan quân tâm phúc đứng bên cạnh Khánh Chẩn hiếu kỳ hỏi:- Ý của ngài là, chiến binh nano không nên dùng như thế?Khánh Chẩn nói:- Nếu đám binh sĩ nano này là người của ta, ta sẽ tách họ ra mà dùng, để họ từng người lần lượt đi qua.
Chỉ cần nhân viên tình báo của Lý thị toàn lực phối hợp, hành động đánh lén liền dễ như trở bàn tay.Quan quân tâm phúc gật đầu nói:- Thì ra là thế.
Vẫn là trưởng quan anh minh…Khánh Chẩn bình tĩnh nhìn người này:- Ta nói với ngươi không phải để ngươi vuốt mông ngựa mà để ngươi an bài thêm nhiều người bảo vệ ta…- Hả?Quan quân tâm phúc sửng sốt một chút, cũng không biết vì sao Khánh Chẩn nói thế.Khánh Chẩn thở dài:- Khả năng cao những chiến binh nano của Dương thị sẽ tới đây rất nhanh.
So với Lý thị, họ thông minh hơn nhiều, lập tức tăng cường lực lượng phòng vệ.Lúc này, Khánh Chẩn nhìn nơi bị hỏa lực cày nát cách đó không xa.
Bỗng nhiên hắn nói:- Sao ở đâu cũng có mặt hắn hết.Binh sĩ bên cạnh khó hiểu nhìn Khánh Chẩn, trưởng quan đang nói tới ai thế?…Bầu không khí trong bộ chỉ huy áp lực tới cực hạn.
Một tướng lãnh trung niên ngồi ở đầu bàn dài trong phòng chỉ huy.
Sắc mặt ông lạnh lùng âm trầm, bàn dài ngồi đầy người nhưng không một ai nói chuyện.- Thần Cơ Doanh tổn thất thảm trọng.Vị tướng lãnh trung niên nói tiếp:- Ta chỉ muốn biết, vì sao Khánh thị lại biết hành động của Thần Cơ Doanh?Lúc này, vẫn chẳng ai dám lên tiếng.Trên thực tế, rất nhiều người cũng nghi ngờ việc này.
Mỗi ngày Thần Cơ Doanh đều báo cáo tin tức với bộ chỉ huy.
Tỷ như tình huống chấp hành kế hoạch tác chiến của họ.
Tỷ như họ đi tới đâu.
Lúc trước mọi thứ đều thuận lợi, có điều hết lần này tới lần khác khi tiếp cận với Khánh thị lại có chuyện ngoài ý muốn.Dựa theo báo cáo cuối cùng của Thần Cơ Doanh, rõ ràng Khánh thị đã biết hướng đi của họ, vì thế mà sớm tiến hành mai phục.
Bằng không Thần Cơ Doanh đã không thương vong thảm trọng như thế.Những năm nay Lý thị giấu tài, hiện giờ bỗng nhiên chiến tranh nổ ra, mọi người rất mong chờ biểu hiện của Thần Cơ Doanh.
Kết quả trận chiến chưa bắt đầu thì người của Thần Cơ Doanh đã đánh tan!Vì sao? Rốt cuộc vấn đề ở đâu?Tướng lãnh trung niên nhìn Hồ Thuyết ngồi bên trái mình:- Việc này tất nhiên là do gián điệp để lộ bí mật.
Ngươi thân là cục trưởng tổ điều tra đặc biệt lại không kịp thời phát hiện gián điệp.
Việc này ngươi phải gánh trách nhiệm chính.
Bây giờ không phải thời điểm trách phạt ngươi nhưng tổ điều tra đặc biệt cần phải sắp xếp lại lần nữa.Hồ Thuyết không nói gì.
Ông bình tĩnh như mặt nước.
Nói thật, ông cũng không hiểu nổi…Tuy nói, trong Lý thị, Hồ Thuyết dụng tâm kín đáo, công tác của tổ điều tra đặc biệt vẫn được tiến hành bình thường.
Trong chiến tranh, tình báo là mấu chốt.
Đôi khi tin tức có thể phân thắng bại của chiến cuộc.Những ngày này, Hồ Thuyết thanh lý không ít gián điệp, cũng lưu lại một tí gián điệp là nền cho kế hoạch về sau.Giữ lại không có nghĩa là bỏ mặt.
Những gián điệp đó vẫn nằm trong phạm vi giám sát của tổ điều tra đặc biệt và để dành dùng cho mục đích khác.Thế nhưng những gián điệp này không đủ để biết được sự tồn tại của Thần Cơ Doanh cơ mật.Đột nhiên có người nói:- Thần Cơ Doanh đổi trang phục và xe của Thần Cơ Doanh, chậm chạp không tới vị trí chiến lược được chỉ định khiến ta hoài nghi họ có gì đó không đúng.Tướng lãnh trung nên nhíu mày:- Chuyện quan trọng như vậy sao hồi sáng không báo?- Lúc trước có quan quân Thần Cơ Doanh đồng hành cùng họ.
Mỗi ngày đều báo cáo hành tung, cơ mà hôm qua đã mất liên lạc.Quan quân kia nói.- Lập tức tìm đội tư quân kia.
Trong vòng 3 ngày phải xác định hành tung của họ.Tướng lãnh trung niên lên tiếng.- Vâng!Quan quân kia nói.Tướng lãnh trung niên:- Tan hợp, chiến lược