Vố số bóng mờ của vật thí nghiệm xuyên qua khe hở của rừng cây, chằng chịt như một ổ nhện không ngừng tiến tới.
Dù Hứa Man là chiến sĩ có kinh nghiệm cũng bị dọa cho biến sắc.Hứa Man biết chuyện gì đang xảy ra.
Hắn suy nghĩ cẩn thận, chỉ sợ khi Hứa Hiển Sở đào tẩu đã vô tình đụng phải sào huyệt của vật thí nghiêm, khiến chúng chạy ra đây.Nếu người không biết thấy vậy còn tưởng đâu là người Nhâm Tiểu Túc kéo tới báo thù cho hắn đó!Bất quá Hứa Man càng chắc chắn hơn về thân phận của Hứa Hiển Sở.
Lưu Bộ từng nói qua, Hứa Hiển Sở có lần sai khiến ảnh tử cõng hắn di chuyển, trông cực kỳ nhẹ nhàng.Nói thật Nhâm Tiểu Túc cũng không ngờ Lưu Bộ nói thế nào lại giúp hắn giấu diếm thân phận.
Hơn nữa Lưu Bộ còn dùng mạng sống của hắn trả giả nữa..Chỉ thấy cả đàn vật thí nghiệm điên cuồng đuổi theo sau lưng Nhâm Tiểu Túc, nước dãi chúng bắn tung tóe xung quanh.Hứa Man thấy thế, trong chớp mắt nói qua máy liên lạc:- Nội thành chú ý, xây dựng phòng tuyến!Trong rừng cây có rất nhiều người của tập đoàn Khánh thị, số lượng chừng vài trăm.
Thế nhưng vật thí nghiệm lại áp đảo họ về mặt này!Lúc này, Hứa Man ưu tiên thông báo với nội thành mà không phải hạ lệnh rút lui.Hứa Man nói với máy truyền tin:- Tất cả nhân viên trong tổ đội đứng tại chỗ tấn công, tranh thủ thời gian cho nội thành!Nhâm Tiểu Túc đang chạy như điên thì thấy tổ đội đối diện mình đồng loại dừng bước, lấy tư thế nửa quỳ bắt đầu ngắm bắn.
Họ không chọn chạy về mà dùng thân thể dựng nên một lớp phòng ngự.Khoảng cách giữa Nhâm Tiểu Túc và ảnh tử cách nhau một đoạn.
Vì thế khi thấy tập đoàn Khánh thị chuẩn bị nổ súng, hắn thuận lợi đổi hướng, né tránh đường đạn.Bất quá trong lòng Nhâm Tiểu Túc không khỏi rung động.
Chẳng lẽ đây là sự khác nhau giữa tư quân và binh sĩ tập đoàn.
Những binh sĩ tập đoàn nguyện ý hi sinh tính mạng và sự an toàn của bản thân để tranh thủ thời gian cho đồng đội phía sau!Thanh niên âu phục có tài đức gì lại có thể điều khiển được những người này.Kỳ thật, Nhâm Tiểu Túc đánh giá rất cao binh sĩ tập đoàn.
Hoặc nói, là binh sĩ của Khánh Chẩn.
Trên thực tế, người của Khánh Chẩn là tổ đội tác chiến nổi bật nhất trong tập đoàn.Hứa Man là một chiến sĩ rất có tinh thần chiến đấu, thế nhưng không có nghĩa hắn không sợ chết.Trong quá trình rèn luyện hàng này có một hạng mục quan trọng nhất là xem xét thời thế.
Có thể phán đoán chính xác bản chất cuộc chiến!Hứa Man biết rõ, hắn ở lại tranh thủ thời gian cho nội thành thì chỉ có con đường chết.
Thế nhưng hắn lùi bước, chiến hữu sau lưng không có thời gian chuẩn bị, dưới tình huống đó thương vong càng cao hơn.Khánh Chẩn đã sớm ra lệnh binh sĩ chuẩn bị, tỷ như lô cốt để ngăn cản sự tấn công của vật thí nghiệm.
Tất cả đều phải có.Có điều Hứa Man hiểu rõ, hẳn họ đã đoán sai số lượng vật thí nghiệm ở Cảnh Sơn rồi.
Dựa theo tình báo mà nói, vật thí nghiệm của Cảnh Sơn chỉ có chừng trăm con.Lúc trước số tiêu bản của công ty Hỏa Chủng chỉ có tổng cộng 87 con.Chẳng lẽ công ty Hỏa Chủng đưa thông tin sai lệch, muốn hại tập đoàn Khánh thị đoàn diệt trong chuyến đi này? Phải biết hai năm nay Khánh Chẩn giết không ít người của Hỏa Chủng.Đương nhiên, Khánh Chẩn không phải người ngu.
So với kế hoạch ban đầu hắn mang theo nhiều người hơn, Khánh Chẩn sẽ không chết ở đây.Hứa Man lo không phải Khánh Chẩn mà là những chiến hữu bị thương nặng kia kìa.Tần số vô tuyến vốn đóng nay đã được mở ra.
Vì thế hắn nghe được âm thanh bình tĩnh của Khánh Chẩn vang lên từ mỹ giáp:- Cứu họ, các ngươi chậm rãi lui về thành thị.
Ta đã sớm có chuẩn bị.Hứa Man thả lỏng, hắn rống to vào vô tuyến khu vực:- Cố gắng phòng thủ, viện binh đang tới.Chỉ cần thủ đủ lâu, họ sẽ không chết.
Ít nhất, đại bộ phận không chết.Nếu đổi thành người dẫn đầu khác, e rằng phản ứng đầu tiên sẽ bỏ qua bọn họ.Nhâm Tiểu Túc thừa dịp hỗn loạn rời xa phạm