Lúc này, ông nói: “Trần thợ rèn, ta không đủ thú vị, lần này ta gặp được một mầm giống tốt, cho nên đặc biệt dẫn đến đây cho ông xem, thật sự rất tốt, tuyệt đối là vạn năm khó gặp!”
Diệp Huyên: “! ”
Trần thợ rèn nhìn thoáng qua ông lão: “Lão điên, từ lúc nào da mặt ông trở nên dày như vậy?”
Ông lão trầm giọng nói: “Lão Trần, ta biết ông không bao lâu sau sẽ rời đi, ông sẽ không muốn những gì một đời này học được đều bỏ lại chỗ này?”
Trần thợ rèn lắc đầu: “Không muốn!”
Nói xong, ông tiếp tục rèn sắt.
Ông lão nói bằng giọng lạnh lùng: “Chúng ta đi!”
Nói xong, ông xoay người bước đi.
Diệp Huyên do dự một chút, sau đó vội vàng theo sau.
Mà đúng lúc này, ông lão lại dừng lại, ông ta xoay người nhìn về phía Trần thợ rèn: “Đánh hắn!”
Diệp Huyên sửng sốt.
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Đánh hắn! Đánh đến chết!”
Diệp Huyên không do dự, hắn quay đầu nhìn về phía Trần thợ rèn kia, ngay sau đó, hai thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần thợ rèn, nhưng mà, hai thanh phi kiếm này vừa đến trước mặt Trần thợ rèn liền biến