Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 10989


trước sau

Diệp Huyên cười nói: “Không phải như vậy rất tốt sao?”  

Bút Đại Đạo khẽ thở dài một hơi, không nói thêm gì nữa.  

Năm đó nó thê thảm lắm!  

Diệp Huyên cười nói: “Tiểu Bút, từ trong cuộc trò chuyện của Mục Sênh cô nương và Hàn chủ ta biết được, trước kia huynh hẳn là một nhân vật có máu mặt!”  

Bút Đại Đạo lại thở dài: “Đều là quá khứ rồi! Bây giờ còn nhắc tới chuyện này làm gì?”  

Diệp Huyên cười ha ha: “Đúng! Đều là quá khứ rồi! Không nhắc tới nữa!”  

Nói xong, hắn dứt khoát ngự kiếm bay lên, biến mất ở tận cùng tinh không!  

Bút Đại Đạo bỗng không biết phải nói gì!  

Ta chỉ khiêm tốn chút thôi, sao cậu không nhắc tới nữa chứ?  

Nhắc đi!  

Không nhắc tới, sao nó ra vẻ được?  

Sau khi Diệp Huyên rời đi không lâu, một cô gái mặc áo bào đen chợt xuất hiện ở nơi này, cô gái áo bào đen nhìn Diệp Huyên ở nơi xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.  

Đúng lúc này, thời không bên phải cô gái áo bào đen bỗng nhiên nứt vỡ, ba người chậm rãi đi ra!  

Người cầm đầu chính là Mục Sênh đã rời đi trước đó!  

Mục Sênh nhìn cô gái áo bào đen: “Ngươi là người của Quá Khứ Tông!”  

Cô gái áo bào đen lạnh lùng nhìn Mục Sênh, khinh thường nói: “Đạo Môn!”  

Mục Sênh nhíu mày, bất thình lình, nàng ta xông lên phía trước, trực tiếp tung cú đấm về phía cô gái áo bào đen!  

Vẻ mặt cô gái áo bào đen vẫn rất bình tĩnh, khi cú đấm kia đi đến trước mặt nàng ta, nàng ta chợt giơ ngang tay chặn lại.  

Ầm ầm!  

Giây phút này, thời không trong phạm vi mấy trăm vạn trượng
xung quanh hai người trực tiếp hóa thành bột mịn!  

Mà hai người đều lùi về sau một bước!  

Lúc này, tay trái cô gái áo bào đen đột nhiên siết thành nắm đấm, sau đó mãnh liệt đánh về phía đầu Mục Sênh!  

Trong mắt Mục Sênh lóe vẻ khinh thường, tay trái nàng ta cũng siết thành nắm đấm rồi đánh về phía đầu cô gái áo bào đen!  

Lấy mạng đổi mạng!  

Nhưng mà, cô gái áo bào đen kia lại không hề lùi bước!  

Uỳnh!  

Uỳnh!  

Cứ như vậy, hai cô gái sử dụng nắm đấm của mình đánh lên đầu đối phương, hai người vừa tiếp xúc đã tách ra, đều lùi ra xa nghìn trượng.  

Nhưng mà, hai người đều không xảy ra chuyện gì!  

Nhìn thấy cảnh này, Hàn chủ ở bên cạnh nhíu mày, nàng ta nhìn cô gái áo bào đen kia: “Ngươi cũng tu luyện cơ thể!”  

Lúc này, Mục Sênh bỗng cười nói: “Thật thú vị!”  

Cô gái áo bào đen lạnh lùng nhìn Mục Sênh: “Thú vị mẹ nhà ngươi!”  

Mục Sênh sửng sốt, sau đó tức giận mắng: “Con bà ngươi!”  

Sắc mặt Hàn chủ lập tức đen lại!  

Trực tiếp mắng chửi th ô tục?  

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện