*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên im lặng.
Người này đang muốn giá họa cho hắn!
Lý Tinh Lam: “Giết nàng ta, ta sẽ cho ngươi ra đi nhẹ nhàng, bằng không ngươi sẽ biết thế nào là muốn chết cũng không xong!"
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một hồi, dắt lấy tay Diệp Thiển Thiển: “Các ngươi nghĩ thử xem, muội muội ta có Thái Sơ Thần Thể thì liệu sẽ là người thường sao?"
Lời này khiến những người khác cau mày.
Bọn họ quả thật chưa từng nghĩ đến điều này!
Thế là mọi tầm mắt lại tập trung trên người Diệp Thiển Thiển khiến cô bé trốn tịt ra sau lưng Diệp Huyên.
Lý Tinh Lam chỉ lẳng lặng nhìn cô bé.
Thấy Diệp Huyên mở miệng, ông ta ngắt lời: “Thái Sơ Thần Thể của nàng mới là mấu chốt, ta phải có được nó, những thứ khác không quan trọng, rõ chưa?"
Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Hiểu rồi”.
Sau đó hắn đi đến đối diện vị đại tiểu thư kia. Nàng ta im lặng ngước mắt nhìn lại.
Rồi hắn bất thình lình rút kiếm!
Nhưng mục tiêu không phải cô gái, mà là sáu cường giả Thiên Vũ Tông đứng cạnh đó.
Những người này không kịp trở tay, lập tức đã có sáu cái thủ cấp đầm đìa máu vọt lên.
Sau đó Diệp Huyên xoay người, lại chém xuống.
Mục tiêu lần này là Lý Tinh Lam!
Oành!
Kiếm quang nổ tung, Lý Tinh Lam bị nhát chém quất bay đi cả nghìn trượng. Khi
ông ta vừa dừng lại thì thấy hơn mười mấy cái thủ cấp khác đến từ Thiên Vũ Tông bay lên.
Giết trong chớp mắt!
Tất cả đều bị!
Tình huống thay đổi quá bất ngờ khiến đại tiểu thư nhà họ Cơ chỉ biết ngây ngốc trợn mắt nhìn Diệp Huyên.
Hắn búng nhẹ vào thân kiếm Thanh Huyên cho máu vơi đi bớt, đoạn nhìn gương mặt đầy sợ hãi của Lý Tinh Lam, cười nói: “Ban đầu ta cứ tưởng các ngươi mạnh hơn Quá Khứ Tông nên cũng có hơi sờ sợ, nào ngờ các ngươi lại yếu đến vậy...”
Hắn quan sát ông ta một phen, nhếch mép: “Thân là Tông chủ mà còn chưa đến Tam Tri Cảnh, lại dám lớn lối trước mặt ta?"
Diệp Huyên thật sự rất kinh ngạc!
Hắn không ngờ Thiên Vũ Tông lại yếu đến vậy, đem ra so sánh với Quá Khứ Tông thì càng yếu tợn!
Lý Tinh Lam hốt hoảng cất tiếng: “Ngươi... ngươi biết Quá Khứ Tông?!"
Diệp Huyên chớp mắt: “Chẳng lẽ ngươi không biết?"