Cô gái gật đầu, không hỏi nhiều nữa, nàng ta nhìn Tiểu Linh Nhi trước mặt, nhẹ giọng nói: “Chắc hẳn cô bé là bản nguyên chi linh đúng không?”
Diệp Huyên nhìn cô gái, hơi ngạc nhiên, cô gái này không đơn giản!
Lúc này, Tiểu Linh Nhi đưa cho nàng ta một quả linh quả.
Cô gái cười khẽ: “Cảm ơn!”
Nói xong, nàng ta nhận lấy trái cây, nàng ta hơi do dự, sau đó lấy một miếng ngọc bội ra đưa cho Tiểu Linh Nhi: “Có lẽ thứ này sẽ có tác dụng với ngươi!”
Tiểu Linh Nhi nhận lấy ngọc bội, ngọc bội kia lập tức phát hiện một tia sáng trắng chui vào giữa chân mày Tiểu Linh Nhi.
Diệp Huyên hỏi: “Cô nương, đây là?”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Diệp công tử đừng lo lắng, thứ này là ngọc bội tỏa linh, có thể khóa linh khí trên người cô bé lại, không để linh khí tiết ra ngoài, như vậy linh khí của cô bé sẽ không bị lãng phí nữa”.
“Thì ra là vậy!”
Diệp Huyên nhìn Tiểu Linh Nhi, cười nói: “Còn không mau cảm ơn tỷ tỷ!”
Tiểu Linh Nhi nhìn cô gái, cất tiếng nói trong trẻo: “Cảm ơn tỷ tỷ!”
Cô gái nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Linh