Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11328


trước sau

Danh tiếng?  

Mạc Thiên im lặng.  

Kẻ dựa dẫm như ngươi cũng có danh tiếng sao?  

Diệp Huyên bỗng nói: “Lần này ta đến đây không có mục đích gì ngoài việc tìm ngươi mượn chút đồ”.  

Mạc Thiên bất giác đáp: “Bọn ta rất nghèo”.  

Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Nghe ngươi nói kìa, ta mà tìm ngươi mượn tiền sao?”  

Mạc Thiên nghe vậy thì sắc mặt bỗng chùng xuống.  

Không phải mượn tiền thì ông ta càng lo lắng hơn.  

Vì nhất định sẽ là mượn thứ gì đó quý giá hơn.  

Diệp Huyên bỗng nói: “Mượn chút linh khí”.  

Mạc Thiên nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi: “Không… Được…”  

Diệp Huyên im lặng, không nói gì.  

Mạc Thiên do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, cái đó bọn ta cũng không có nhiều”.  

Đương nhiên ông ta biết Diệp Huyên muốn mượn linh khí gì, là khí Đại Đạo, chỉ trong Đạo Đình giới mới có, thứ này thì họ cũng chẳng có được bao nhiêu, làm sao có thể cho mượn được?  

Diệp Huyên chỉ đứng đó, không nói gì.  

Mạc Thiên thấy Diệp Huyên như thế thì liền có chút hơi bất an.  

Tên này sẽ không làm tới mức mượn không được là cướp luôn chứ?  

Mạc Thiên nghĩ đến phong cách trước đây của Diệp Huyên, lòng càng thấy bất an hơn.  

Diệp Huyên bỗng nói: “Vậy chúng ta tính nợ đi”.  

Mạc Thiên nghe vậy liền cười đau khổ, nói: “Diệp công tử, bọn ta chưa từng chọc đến cậu mà”.  

Diệp Huyên nói: “Ý của ta là tính nợ cũ”.  

Nợ cũ?  

Mạc Thiên nghe vậy liền sững sờ.  

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Trước đây Vũ Trụ Tinh Không Thần
của các ngươi và Thiên Cơ Đạo nhằm vào ta, đó là sự thật đúng không?”  

Mạc Thiên im lặng.  

Diệp Huyên nói: “Ta thấy mình đòi bồi thường về tổn thương tinh thần cũng không quá đáng nhỉ?”  

Mạc Thiên không nói gì.  

Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Chắc không phải các ngươi định mặt dày quỵt nợ đấy chứ?”  

Mạc Thiên bỗng cười đau khổ: “Diệp công tử, ta…”  

Diệp Huyên nói: “Ta là người nói lý, lúc đầu các ngươi hại ta hết lần này đến lần khác, mặc dù cuối cùng ta đều gặp dữ hóa lành nhưng vẫn để lại nỗi ám ảnh không sao xóa mờ trong tinh thần và tâm hồn ta. Vì vậy ta cảm thấy ta nên đòi bồi thường tổn thương tinh thần, vậy có quá đáng không?”  

Mạc Thiên do dự một lúc rồi nói: “Diệp công tử, khí Đại Đạo liên quan đến nhiều thứ quan trọng, ta không thể làm chủ, chuyện này bắt buộc phải hỏi ý kiến Đình chủ”.  

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy ngươi đi hỏi ý kiến đi”.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện