Không thể không nói, lúc này Vô Biên thật sự thấy hơi khiếp sợ.
Ông ta không ngờ uy lực chiêu kiếm kia của Diệp Huyên lại mạnh đến mức này!
Đánh giá thấp rồi!
Sơ suất quá!
Lần này ông ta thấy hơi mất mặt!
Thật ra nguyên nhân quan trọng nhất là ông ta không dám quá tuyệt tình, vì thế chiêu khi nãy vẫn còn nương tay.
Đương nhiên ông ta cũng là bất ngờ thật!
Mới một khoảng thời gian ngắn không gặp, chiến lực của Diệp Huyên đã mạnh đến mức này rồi!
Tốc độ tu luyện đúng là quá nhanh!
Không hổ là người bật hack!
Lúc này, Diệp Huyên dần bình thường trở lại.
Trong lòng Diệp Huyên cũng khá rung động, dù hắn đỡ được chiêu thức kia của Vô Biên Chủ, nhưng hắn có thể cảm nhận được Vô Biên Chủ không sử dụng hết toàn lực!
Vô Biên cũng chưa hẳn đã thành đệ đệ của hắn.
Hắn cũng cảm thấy khá bất ngờ!
Diệp Huyên không nói gì, Vô Biên cũng im lặng, tuy ông ta không sử dụng hết sức lực, nhưng trận chiến khi nãy vẫn tính là ông ta thua!
Gọi đại ca?
Chắc chắn ông ta sẽ không làm!
Thể diện… ông ta có thể cần, cũng có thể không cần!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên cười nói: “Vô Biên, cá cược khi nãy chỉ là một trò đùa thôi, ông đừng xem là
thật!”
Hắn biết Vô Biên không thể nào gọi hắn là đại ca, nếu đã thế thì sao không rộng lượng một chút chứ?
Vô Biên nhìn Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Vô Biên, ông có biết bí mật phía sau Thiên Tường không?”
Vô Biên lạnh nhạt đáp: “Cũng không có bí mật gì lớn, chỉ là một nền văn minh khá lớn mạnh mà thôi!”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Nền văn minh gì?”
Vô Biên nói: “Nền văn minh Thần Tri!”
Nền văn minh Thần Tri!
Diệp Huyên cau mày.
Vô biên lắc đầu: “Sự lớn mạnh của nền văn minh này vượt xa sức mạnh của ngươi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta đi qua đó sẽ biến thành con kiến à?”
Vô Biên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi ở bên đó còn không được xem là con kiến!”
Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức sa sầm mặt.