Thấy Diệp Huyên rời đi, ông lão bảo vệ siêu thời không bên kia vội vàng thi lễ.
Lúc này, Chiêm Đài Linh Nhi quay đầu nhìn về phía ông ta: “Ông là?”
Ông lão liếc nhìn nàng ta, phất tay áo lên, ra vẻ đáp: “Người bảo vệ siêu thời không!”
Chiêm Đài Linh Nhi nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.
Ông lão khịt mũi: “Ếch ngồi đáy giếng!”
Dứt lời, ông ta quay lưng biến mất ở phía sâu trong tinh không.
Tại chỗ, Chiêm Đài Linh Nhi nhìn thoáng qua phía sâu trong tinh không: “Chắc đây là định nghĩa của “già mà sống dai” trong nền văn minh nhân loại...”
Ông lão: “...”
...
Diệp Huyên tìm một nơi yên tĩnh, sau đó tiến vào trong Tiểu Tháp.
Tu luyện!
Thứ hắn tu luyện lần này không phải tâm pháp Thần Tri của nền văn minh Thần Tri, mà là phương pháp gấp mà Thanh Nhi cho hắn.
Phương pháp gấp mà Thanh Nhi cho hắn rất chi tiết, chi tiết đến mức đơn giản khiến người ta giận sôi.
Rõ ràng là Thanh Nhi sợ hắn đọc không hiểu.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyên hơi cạn lời.
Hắn đần thế sao?
Diệp Huyên không suy nghĩ nữa, khoanh chân ngồi xuống, đặt hai tay lên trước ngực, từ từ nhắm mắt lại.
Hắn quyết định bắt đầu từ thời không nhỏ trước.
Muốn nhảy ra thời không cũng không phải không thể, chỉ cần nói một tiếng
là có thể!
Sau khi nhảy ra thời không, hắn có một phát hiện mới.
Đó là sức mạnh của tất cả thời không hiện hữu đều không thể tiến vào siêu thời không này!
Nói cách khác, chỉ cần hắn nhảy vào được siêu thời không, vậy thì hắn sẽ vô địch!
Trừ phi đối phương cũng có thể tiến vào siêu thời không.
Nhưng hiện nay số lượng cao thủ có thể làm được điều này có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Áp đảo tuyệt đối!
Siêu thời không áp đảo thời không hiện hữu tuyệt đối, giống như phụ thân đánh nhi tử, có thể đánh ngươi đến mức ngươi không thể đánh trả!
Một sự tồn tại vô địch!
Diệp Huyên chợt nghĩ, không biết Vô Biên Chủ có thể nhảy ra thời không hiện hữu không nhỉ?
Nếu không thể thì hắn có thể đánh cho ông ta một trận tơi bời!
Ha ha!
Diệp Huyên bật cười.