*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thấy vẻ nghi ngờ trong mắt Thượng Quan Ngưng, Diệp Huyên cười khẽ, cũng không nhiều lời, hắn nhìn về phía Quan Nhất trên lôi đài, lúc này, Quan Nhất chợt nói: “Mười hai người, xông lên một lượt đi!”
Xông lên một lượt!
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người ở xung quanh lôi đài đều bất ngờ!
Diệp Huyên cũng sửng sốt, hắn cũng không ngờ Quan Nhất lại làm thế!
Lúc này, Quan Nhất nhìn về phía hắn, khẽ mỉm cười.
Diệp Huyên hiểu ra!
Ra oai!
Nếu thư viện Quan Huyên muốn nêu cao tên tuổi thì chỉ còn thể chọn ra oai!
Thái độ vô địch, càn quét mọi thứ!
Mà Diệp Huyên hắn bây giờ đã không còn là kẻ nhỏ bé nữa, mà đã là một người lớn nấp sau lưng một đứa trẻ rồi!
Xông lên một lượt!
Nghe thấy lời này, mọi người ở xung quanh lôi đài đều sửng sốt!
Sau khi lấy lại tinh thần, mọi người bắt đầu giễu cợt!
Cô gái này bị ảo tưởng à?
Không chỉ mọi người, Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh cũng tỏ vẻ khó tin!
Khiêu chiến tất cả mọi người?
Mười hai người trên bảng này đều là thiên tài yêu nghiệt đứng đầu đại lục Vô Cực, bất cứ một ai cũng đều là nhân vật nghịch thiên, huống hồ là mười hai người cộng lại!
Một mình đấu với mười hai người!
Quá ngông cuồng!
Thượng Quan Ngưng lắc
đầu, nhưng nàng ấy cũng không nói gì nhiều, dù nàng ấy cũng cảm thấy hơi vô lý, nhưng trực giác nói với nàng ấy, Quan Nhất bây giờ không hề đơn giản!
Lúc này, Quan Nhất trên lôi đài lặp lại lần nữa: “Xông lên một lượt đi!”
Xông lên một lượt đi!
Lời nói của Quan Nhất khiến mọi người nhận ra khi nãy bọn họ không nghe lầm, cô gái trước mặt thật sự muốn một mình đấu với tất cả cường giả!
Mọi người nhìn về phía mười hai tấm bia đá kia.
Lúc này, một người đàn ông xuất hiện trên lôi đài.
Người này chính là Mục Thiên, đứng thứ mười hai!
Nhìn thấy Mục Thiên, một vài người hâm mộ hắn ta lập tức hưng phấn hò hét.
Mục Thiên nhìn Quan Nhất: “Ngông cuồng!”
Quan Nhất không hề nhiều lời, lập tức giơ tay đánh ra một quyền!
Ầm!