Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11586


trước sau

Ông lão không thể tin nổi!

Diệp Huyên bước lên trước một bước: “Bây giờ có thể từ từ nói chuyện rồi chứ?”

Ông lão hoảng sợ nhìn Diệp Thanh Thanh, ông ta vốn cho rằng ông ta và đối phương không chênh lệch là bao, nhưng sự thật tàn khốc nói cho ông ta biết, ông ta kém đối phương rất nhiều rất nhiều!

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, ông lão vội nói: “Có thể có thể! Chúng ta từ từ nói chuyện! Đừng ra tay!”

Tiểu Tịnh ở bên cạnh khẽ thở dài: “Lúc trước ta cũng dọa sư phụ ta, nhưng người không sợ, sau đó đã bị người khác đánh chết!”

Ông lão: “…”

Diệp Huyên nói: “Người có cấp bậc cao nhất Thần vực các ngươi là ai?”

Ông lão do dự chốc lát, sau đó nói: “Thần chủ!”

Diệp Huyên nói: “Có thể gọi hắn ta ra nói chuyện không?”

Ông lão cười gượng: “Ta nào có quyền lực đó!”

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy ngươi dẫn bọn ta đi gặp hắn ta!”

Ông lão nói: “Ta không dẫn các ngươi đi gặp hắn ta, nhưng ta có thể chỉ đường cho các ngươi, được không?”

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy cũng được!”

Ông lão chỉ về phía tinh không sâu thẳm xa xăm, đang định nói chuyện, Diệp Thanh Thanh đã nói: “Không cần phiền phức như vậy!”

Nói xong, nàng tiện tay ném một cái, kiếm Thanh Huyên bay thẳng ra ngoài!

Uỳnh!

Thanh kiếm xuất hiện ở vùng tinh không kia, toàn bộ vũ trụ tinh không bỗng chốc sôi trào, luồng kiếm thế ngút trời giống như gió bão bao phủ toàn bộ chư thiên vạn giới!

Diệp Huyên im lặng!

Bạo lực quá!

Sắc mặt ông lão áo đen
trắng bệch, cô gái này hung hãn quá rồi!

Tiểu Tịnh thoáng nhìn Diệp Thanh Thanh, người tỷ tỷ này, nhất định phải nhận!

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người Diệp Huyên.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Thanh Thanh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Ông lão nhìn thấy người đàn ông trung niên, vội vàng cung kính hành lễ: “Tham kiến Thần chủ!”

Thần chủ khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: “Không biết phải xưng hô với vị cô nương này thế nào?”

Diệp Thanh Thanh không thèm nhìn Thần chủ mà nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Thần chủ, bọn ta đến đây hoàn toàn không có ác ý, chỉ là muốn hỏi thăm một chuyện!”

Thần chủ nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Không biết là chuyện gì!”

Diệp Huyên chỉ vào Tiểu Tịnh, nói: “Ngươi có biết nàng không?”

Thần chủ nhìn về phía Tiểu Tịnh, một lát sau, hắn ta lắc đầu: “Không biết!”

Nghe vậy, lông mày của Diệp Huyên cau lại, hắn nhìn về phía Tiểu Tịnh: “Hắn ta cũng không biết ngươi!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện