Cách đó không xa, sắc mặt của Dạ Lan cũng hơi nặng nề.
Nếu đấu chính diện với Diệp Huyên, lão ta sẽ không sợ, dù Diệp Huyên sử dụng những lá bài tẩy kia, lão ta cũng không thấy sợ lắm, chỉ cần không coi thường Diệp Huyên, dốc toàn lực ứng phó, Diệp Huyên muốn giết lão ta gần như là chuyện không thể nào!
Nhưng nếu Diệp Huyên âm thầm đánh lén như vậy… thì không phải đáng sợ bình thường đâu!
Lúc này lão ta hơi vui mừng, vui mừng vì hợp tác với Diệp Huyên, nếu không, Diệp Huyên giở trò lúc bọn họ giao thủ với Kiếm Tông, nếu không có bảo vật phòng ngự cấp bậc Tạo Hóa Cảnh, thì dù là lão ta cũng không chắc có thể đỡ được kiếm của Diệp Huyên!
Kiêng dè! Đề phòng!
Lúc này, Dạ Lan không chỉ cảm thấy kiêng dè mà còn đề phòng nữa! Đề phòng với Diệp Huyên!
Lý Huyền Phong ở trước mặt Dạ Lan lấy lại tinh thần, sau đó giận dữ nói: “Tất cả mọi người đứng sát vào nhau!”
Nghe thấy lời của Lý Huyền Phong, mấy cao thủ kiếm tu Đạo Cảnh còn lại bắt đầu đứng sát lại gần nhau.
Lúc này bọn họ cũng đã phát hiện kiếm tu Đạo Cảnh kia bị giết chết, thấy cảnh này, bọn họ cũng hơi lo lắng!
Rốt cuộc Diệp Huyên là kiếm tu hay sát thủ?
Lý Huyền Phong xoay người nhìn về phía Dạ Lan, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, đã không còn thong dong như trước nữa: “Dạ lão cẩu, ta nói rồi, bảo vật đó không ở trong tay ta! Nếu ngươi còn không rút lui thì đừng trách ta không khách sáo!”
Dạ Lan cười nhạt: “Không ở trong tay ngươi chẳng lẽ ở trong