*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thanh Nhi váy trắng ở bên bỗng gật nhẹ đầu: "Ngươi nói không sai. Nhưng ta không thể theo ca ca đến Chân Yêu tộc được rồi".
Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Nhi váy trắng: "Sao vậy?"
Thanh Nhi váy trắng khẽ mỉm cười: "Ca, ta phải đi rồi".
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Bây giờ phải đi luôn à?"
Thanh Nhi váy trắng gật đầu: "Đúng vậy, ta phải đến thế giới Hư Chân. Sau này sẽ là nàng kia đi theo ca. Có nàng ở đó, Chân Yêu tộc không uy hiếp được huynh đâu".
Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Hay là muội đi theo ta một khoảng thời gian nữa đi?"
Thành thật mà nói, hắn cũng thấy không nỡ!
Thanh Nhi váy trắng lắc đầu: "Phải tuân theo quy tắc".
Diệp Huyên cười khổ.
Thanh Nhi váy trắng khẽ mỉm cười: "Sau này nếu có cơ hội, ta vẫn sẽ đến tìm huynh".
Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: "Ta sẽ đến thế giới Hư Chân tìm muội".
Thanh Nhi váy trắng cười nói: "Ta chờ huynh".
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Ừm".
Thanh Nhi váy trắng bỗng đi đến trước mặt Diệp Huyên, sau đó nhẹ nhàng ôm choàng lấy hắn, dịu dàng nói: "Ca, bảo trọng nhé".
Nói xong, nàng xoay người hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, chớp mắt đã biến mất ở phía tinh không xa xôi.
Đi rồi.
Diệp Huyên nhìn trời sao phía xa, trong lòng bỗng thấy có chút mất mát.
Triệu Huyền Huyền ở bên cạnh liếc mắt nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Mà Chân Yêu kia cũng cảm thấy hơi thất vọng.
Nó vẫn
đang chờ nữ kiếm tu kia chinh phục toàn bộ Chân Yêu tộc mà.
Lần này xong đời rồi!
Chân Yêu liếc mắt nhìn Diệp Huyên ở bên cạnh, không biết đang suy nghĩ gì.
Diệp Huyên như nhìn thấu được suy nghĩ của nó, cười nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn lật lọng?"
Chân Yêu gật đầu.
Diệp Huyên cười bảo: "Vậy ngươi đi đi".
Chân Yêu liếc mắt nhìn Diệp Huyên, sau đó hỏi lại: "Thật à?"
Diệp Huyên gật đầu: "Thật, ta chưa bao giờ nói dối".
Chân Yêu do dự định đi thì Diệp Huyên lại nói: "Người như ta tâm địa thiện lương, chắc chắn sẽ không trả thù gì cả, ngươi hoàn toàn có thể yên tâm và can đảm rời đi".
Chân Yêu trầm mặc.
Trả thù?
Khỏi phải hỏi, nó thật sự lo bị trả thù.
Tên nhân loại trước mắt này yếu xìu, nhưng nữ kiếm tu kia lại vô cùng mạnh!
Ngẫm nghĩ một chút, Chân Yêu quyết định thôi cứ ngoan ngoãn trước đi đã.
Diệp Huyên chậm rãi đi tới trước mặt Chân Yêu, hắn nhìn thẳng vào nó: "Sao còn chưa đi?"