*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiểu Bút bỗng lên tiếng nhắc nhở: "Tiểu Tháp chí ít có thể bán được mấy chục tỷ đấy!"
Tiểu Tháp: "..."
Mấy chục tỷ?
Diệp Huyên lắc đầu cười.
Khỏi phái nói, nếu hắn bán Tiểu Tháp thật thì đừng nói là mấy chục tỷ, sợ là mấy trăm tỷ cũng có người mua!
Tiểu Bút và Tiểu Tháp bây giờ đã lên giá lắm rồi!
Nghe Tiểu Bút nói vậy, Tiểu Tháp cười lạnh hai tiếng, không trả lời.
Rõ ràng là bây giờ nó rất có giá trị.
Chỉ cần nó không phản bội thì địa vị của nó ở nhà họ Dương tuyệt đối là không ai bằng!
Lúc này, Cao quản sự trên đài đấu giá nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: "Công tử, còn tăng giá không?"
Phải thừa nhận là nàng ta có hơi khiếp sợ.
Bởi vì nàng không ngờ rằng thanh niên trước mắt này lại có nhiều tiền như vậy.
Nghe Cao quản sự nói thế, Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Một tỷ hai".
Một tỷ hai!
Lời vừa nói ra, mọi người ở đây đều kinh ngạc.
Đây không phải là một con số thấp!
Ở trong góc, cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh hô lên: "Một tỷ ba".
Diệp Huyên liền nói ngay: "Một tỷ tư".
Cô gái đeo mặt nạ nhẹ
nhàng nói: "Một tỷ rưỡi".
Diệp Huyên trầm mặc.
Mẹ kiếp!
Gặp phải phú bà hàng thật giá thật rồi!
Tuy hắn có nhiều tiền thật, nhưng không phải là cái túi không đáy.
Hơn nữa mỗi lần đối phương hô giá đều rất bình tĩnh, rõ ràng là người ta rất có tiền!
Nhưng hắn cũng không định cứ từ bỏ dễ dàng như vậy.
Diệp Huyên nói: "Hai tỷ".
Hai tỷ!
Mọi người đều sửng sốt.
Cao quản sự nhìn Diệp Huyên ở phía dưới, nụ cười trên mặt cực kỳ tươi.
Ở trong góc khuất, cô gái mặt nạ bỗng liếc sang Diệp Huyên: "Ba tỷ".
Ba tỷ!
Mọi người ở đây bắt đầu bối rồi.
Ba tỷ đó!
Cho dù là một vị Cổ Thần cũng e là không lấy ra được ngay lập tức.
Cô gái này là thần thánh phương nào?