*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà đúng lúc này, có một chàng trai đi đến bên cạnh, chàng trai nhìn Diệp Huyên cười nói: “Vị huynh đài này, ngươi có bán yêu cốt trong tay không?”
Diệp Huyên không nghĩ thêm nữa, nhìn chàng trai trước mắt, đằng sau chàng trai còn có hai ông lão áo đen đi theo.
Diệp Huyên cười nói: “Không bán!”
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Một trăm miếng Bà Sa Tinh!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không!”
Chàng trai cười nói: “Công tử, nếu như ta nhất định muốn thì sao?”
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “Ngươi muốn cướp bóc?”
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi biết ta là ai không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết!”
Lúc này, chủ sạp nhỏ ở bên cạnh đột nhiên run giọng nói: “Vị công tử này là công tử của tả tướng đại nhân!”
Tả tướng!
Diệp Huyên nhíu mày: “Tả tướng?”
Chủ sạp
nhỏ vội vàng gật đầu: “Công tử, ngươi… ngươi cho hắn ta đi!”
Diệp Huyên nhìn về phía thanh niên: “Ngươi biết ta là ai không?”
Thanh niên lập tức cười nói: “Thú vị, rất thú vị, nói với ta đi, ngươi là ai!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta là người của hữu tướng!”
Hữu tướng!
Nghe vậy, thanh niên cau mày lại: “Không thể nào!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu ngươi không tin, vậy hỏi nàng ta đi!”
Thanh niên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi là người đàn ông của nàng ta?”
Diệp Huyên đột nhiên vung tay tát!
Bốp!