*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên nhìn về phía Tín công chúa, Tín công chúa mỉm cười, sau đó dẫn Diệp Huyên đi vào trong một vùng tinh không tĩnh mịch.
Tín công chúa thoáng nhìn xung quanh, sau đó cười nói: “Diệp công tử, nơi này thích hợp để đánh nhau!”
Diệp Huyên nhìn Tín công chúa: “Ta sẽ dốc hết sức!”
Tín công chúa cười nói: “Ta biết!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn bất chợt mở bàn tay ra, sau đó bỗng nắm chặt lại, ý định muốn gấp thời không, nhưng trong nháy mắt đó, Tín công chúa đột nhiên biến mất!
Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Diệp Huyên bỗng nhiên co rụt lại, quyết đoán từ bỏ gấp thời không, bởi vì một tia sáng sắc lạnh đã bay đến cổ họng hắn!
Nhanh quá!
Diệp Huyên thầm khiếp sợ, chỉ có thể gắng gượng né sang bên cạnh, tránh thoát tia sáng sắc lạnh này chỉ trong gang tấc, nhưng ngay sau đó, hắn đột nhiên cảm thấy đau nhói từ bụng truyền đến, cả người trực tiếp té bay ra ngoài, vừa bay đã ra xa mấy vạn trượng!
Mà hắn còn chưa dừng lại đã cảm nhận được một luồng sức
mạnh cực kỳ đáng sợ xông đến trước mặt!
Tuế Nguyệt Chi Lực!
Tốc độ của Tín công chúa quá nhanh, nhanh đến mức hắn chỉ có thể nhìn thấy một tàn ảnh mơ hồ!
Diệp Huyên bỗng ngẩng đầu, trong chốc lát, hai luồng sức mạnh kinh khủng từ trong cơ thể hắn tuôn ra!
Kiếm ý Nhân Gian và Huyết Mạch Chi Lực!
Ầm ầm!
Hai luồng sức mạnh xuất hiện, Tín công chúa vừa xông đến trước mặt Diệp Huyên lập tức bị đẩy lùi, nhưng gần như cùng lúc đó, hai luồng sức mạnh của Diệp Huyên rầm rầm vỡ vụn, kể tiếp, cả người hắn lại bay ra ngoài mấy vạn trượng!
Mà hắn vừa dừng lại đã nắm chặt tay phải, hư thời không bắt đầu vặn vẹo, nhưng mà, trong nháy mắt hắn muốn gấp, vô số tàn ảnh chợt xông đến trước mặt hắn!
Tốc độ nhanh đến cực hạn!