Diệp Huyên đáp: “Diệp Huyên”.
Gương mặt nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.
Hắn chỉ vào giữa trán mình: “Có biết thứ này không?"
Gương mặt: “Biết, nó là đạo ấn”.
Diệp Huyên: “Thấy đạo ấn như gặp chủ nhân bút Đại đạo!"
Gương mặt lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên nhíu mày.
Gương mặt lại nói: “Ngươi quá yếu, ta không muốn nghe”.
Diệp Huyên đen mặt: “Ngươi xem thường người khác chứ gì?"
Gương mặt gật đầu: “Phải”.
Diệp Huyên chỉ gọi: “Huyền Hoàng Nữ!"
Cô gái lập tức xuất hiện khi hắn vừa dứt lời.
Hắn hất đầu về phía Gương mặt: “Đánh nó!"
Huyền Hoàng Nữ bay vút lên.
Gương mặt biến sắc, há mồm gầm lên. Vô số chiến ý như gió lốc quay cuồng ập về phía Huyền Hoàng Nữ.
Ánh mắt nàng ta lóe lên đầy dữ tợn, vung tay lên.
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, hàng loạt thời không và chiến ý bị hất tung.
Uỳnh uỳnh!
Hàng loạt tiếng nổ đinh tai vang lên, chiến ý tán loạn, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang khắp chân trời.
Gương mặt kia bị đánh cho lệch sang một bên.
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng Nữ, thầm nhủ nàng mạnh thật, không hổ là người có thể đánh đến Linh Độ giới!
Mạnh đến bất thường!
Gương mặt kia run rẩy thốt lên: “Không! Đừng đánh nữa!"
Huyền Hoàng
Nữ lạnh lùng liếc nó rồi trở về bên Diệp Huyên.
Hắn chỉ vào quan tài: “Của cô đấy”.
Nàng gật đầu, thu đạo quan vào rồi trở về Tiểu Tháp.
Diệp Huyên đi đến trước Gương mặt, tự hỏi trong lòng: “Tiểu Bút, thứ này có giúp gì được không?"
Tiểu Bút: “Cường hóa”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Cường hóa?"
Tiểu Bút: “Phải, cái tháp này tên là Tế Đàn Đạo Chiến, có thể phát ra chiến ý cường hóa, giúp tăng chiến lực cho người nào đó. Là kiểu bảo vật chức năng như Tiểu Tháp vậy”.
Tiểu Tháp: “...”
Diệp Huyên cong môi: “Ta đã có quá chừng cường giả, nay lại có thêm nó...”
Hắn thu nó vào trong Tiểu Tháp.