Thấy cảnh này, sắc mặt của đệ tử Kiếm Tông trở nên nặng nề!
Thua rồi sao?
Diệp Huyên đang ở trong Võ Viện ngẩng đầu nhìn Việt Vô Trần trên không trung, thua rồi ư?
Việt Vô Trần nhìn Tiêu quân thống, Tiêu quân thống cười nói: “Vẫn xin chỉ giáo!”
Việt Vô Trần hờ hững nói: “Như ngươi mong muốn!”
Dứt lời, lão bước một bước về phía trước, cùng lúc đó, lão dán trường kiếm trong tay lên mi tâm, một kiếm ý và kiếm khí mạnh mẽ lập tức truyền ra từ trong người lão hội tụ vào trong kiếm, nói đúng hơn là hội tụ vào mũi kiếm!
Rắc!
Không gian xung quanh kiếm bắt đầu nứt ra!
Tiêu quân thống ở phía xa híp mắt lại, tay trái nắm chặt lấy đao!
Sau một thoáng yên tĩnh, Việt Vô Trần đột nhiên bước về phía trước một bước, lão chắp ngón tay trái vuốt xuống thân kiếm một cái: “Chém!”
Giọng nói như sấm rền!
Âm thanh vang lên, một tia kiếm quang sáng rực phá không xông tới!
Vụt!
Một âm thanh chói tai vang lên.
Phía xa, Tiêu quân thống đột nhiên rút đao nổ về phía trước, sau lưng bỗng có vô số tàn ảnh xuất hiện.
“Chém!”
Theo giọng nói của Tiêu quân thống,