*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói rồi, ông ta đánh mắt sang Tội Vương. Mà như cảm nhận được, gã cũng nhìn lại.
Vô Biên Chủ cong môi: “Trước tiên phải giải quyết thằng đần nhà mi đã”.
Nói xong, ông ta vươn tay, để hàng loạt bùa chú Đại Đạo bí ẩn tuôn ra.
Tội Vương thấy thế thì nheo mắt, nắm tay lại.
Một tia dữ tợn lóe lên trong mắt Vô Biên Chủ trước khi ông ta biến mất.
Ầm!
Những bùa chú Đại Đạo kia cũng ầm ầm xông về phía Tội Vương.
Gã thấy Vô Biên Chủ dùng tuyệt chiêu thì tất nhiên không dám khinh thường. Thân thể khẽ run, gã hóa thành vô số cái bóng nhào tới.
Gã cũng tung ra tuyệt chiêu!
Uỳnh!
Một đợt sóng xung kích đáng sợ nổ ra từ nơi hai người giao chiến, chỉ mấy chốc đã lan xa trận trăm nghìn dặm.
Chỉ thấy những cái bóng của Tội Vương đang lần lượt biến mất.
Các Thần Linh khác biến sắc.
Ầm!
Vô số cái bóng vỡ tan tành trong nháy mắt, chỉ còn lại một người đang điên cuồng thối lui.
Không phải Tội Vương thì là ai?
Tốc độ của Vô Biên Chủ còn nhanh
hơn gã, không để gã kịp dừng lại đã vọt tới trước mặt, đấm thẳng vào yết hầu gã.
Đùng!
Thân xác Tội Vương tan thành từng mảnh dưới mắt mọi người, linh hồn cũng vỡ nát.
Thua luôn rồi?
Ai nấy đều nhìn Vô Biên Chủ với vẻ kinh dị.
Người này vẫn luôn che giấu thực lực?!
Nhưng sau đó, linh hồn của Tội Vương lại nhanh chóng ngưng tụ lại thành thể hoàn hảo.
Vô Biên Chủ thấy thế thì nhíu mày.
Tội Vương cười khẩy: “Ngươi giết được ta sao?"
Gã siết chặt hai tay. Chẳng bao lâu sau, thân xác cũng nhanh chóng liền lại.
Gã toét miệng cười: “Ta là bất tử!"
Vô Biên Chủ trải qua một thoáng im lặng rồi bước tới trước. Một đóa Đạo liên nở rộ dưới chân ông ta.