*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đừng nói, tất cả bảo bối lấy được ở đây đều vào túi của Tần Quan rồi!
Mà đúng lúc này, một bên Hồng Trần đột nhiên nhíu mày!
Lông mày Diệp Huyên cũng chợt cau lại, hắn ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy trong trời đất đột nhiên trở nên hư ảo!
Diệp Huyên nheo mắt lại!
Mà một bên, Tiểu tinh linh trầm giọng nói: “Linh vũ trụ đến rồi! Nó đến rồi!”
Linh vũ trụ!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, lúc này, thời không nơi đó bỗng nhiên nứt ra, ngay sau đó, một hơi thở mạnh mẽ kh ủng bố thổi quét xuống!
Ầm!
Đột nhiên, cả trời đất bắt đầu vỡ tan từng chút một.
Sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên nghiêm túc, hắn chưa bao giờ gặp hơi thở kh ủng bố như vậy!
Trước hơi thở này, những thần linh mà hắn từng gặp lúc trước ngay cả con kiến cũng không bằng!
Cho dù là kiếm ý Nhân Gian của hắn, ở trước mặt hơi thở kh ủng bố này, cũng đều nhỏ bé như vậy!
Đây chính là Linh vũ trụ đã tu luyện hơn nghìn luân hồi sao?
Một bên, Hồng Trần híp mắt lại, nàng ta nắm chặt tay phải lại, một luồng lực lượng đáng sợ ngưng
tụ trong lòng bàn tay nàng ta!
Lúc này, một hư ảnh xuất hiện nơi phía chân trời.
Nó nhìn xuống Diệp Huyên ở phía dưới: “Lấy đồ của ta, cứu người ta phong ấn, ngươi có phải là có hơi xem thường ta rồi không?”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó mở lòng bàn tay ra, nhẹ nhàng vung lên, hình dáng của Thanh Nhi được hắn vẽ ra!
Diệp Huyên nhìn Linh vũ trụ: “Giới thiệu một chút, đây là muội muội của ta!”
Linh vũ trụ trầm lặng một hồi, sau đó nói: “Ngươi là đang uy hiếp ta sao? Ta nói cho ngươi, ta ăn mềm không ăn cứng!”
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Chúng ta có thể nói chuyện không?”
Linh vũ trụ gật đầu: “Có thể nói chuyện, nào, ngồi xuống nói chuyện, chớ để những thứ dung tục hèn mọn làm tổn thương hòa khí!”
Nói xong, luồng uy áp kh ủng bố kia đã biến mất không tăm hơi.
Hồng Trần: “...”
...
Nói chuyện!