Sau khi đám người Đường tộc rời đi, Tần Trọng nhìn ông lão áo đen: “Các hạ, nói chuyện một lát?”
Ông lão áo đen lắc đầu: “Không có gì để nói cả!”
Nói rồi ông ta quay người rời đi.
Nếu như là tình huống bình thường, đương nhiên ông ta cũng muốn nói chuyện, nhưng bây giờ thì không muốn.
Thứ nhất, hành động phản bội Đường tộc như vậy của nhà họ Tần vô cùng xấu hổ, nhà họ Tần có thể phản bội Đường gia, thì cũng có thể phản bội Liên Minh Trật Tự; thứ hai, rõ ràng nhà họ Tần là muốn tìm Liên Minh Trật Tự giúp đỡ, một khi Liên Minh Trật Tự tiếp nhận nhà họ Tần, thì Đường gia này sẽ vì thể diện mà nhất định báo thù không tiếc giá nào.
Mặc dù Liên Minh Trật Tự không sợ, thế nhưng nhà họ Tần cũng không đáng để Liên Minh Trật Tự làm như vậy!
Mà Liên Minh Trật Tự mặc kệ, lại có thể làm ngư ông đắc lại, bởi vì rất có khả năng Đường tộc sẽ không bỏ qua nhà họ Tần.
Tuy nhà họ Tần không như Đường tộc nhưng cũng không hề yếu, nếu hai nhà có thể đánh đến mức anh sống tối chết, thì đương nhiên là tốt, nếu như không thể thì cũng không sao.
Dù sao Liên Minh Trật Tự cũng không bị thiệt gì.
Hơn nữa, nhiệm vụ lúc này là tìm Diệp Huyên trước, ông ta không muốn bị nhà họ Tần kéo xuống nước.
Sau khi đám người ông lão áo đen rời đi, Tần Trọng ở trong sân, sắc mặt vô cảm, không biết đang nghĩ gì.
Một lúc sau, ông ta