Tiểu Linh Nhi do dự một lát, sau đó nói: “Nó nói đạo tắc đó là ở khu vực này, nhưng đạo tắc này đã ẩn nấp rồi! Nó không cảm nhận được! Nó bảo ngươi đi tìm!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tìm thế nào?”
Tháp Giới Ngục rung lắc một hồi!
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng nhìn Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi chớp mắt, sau đó nói: “Nó nói nó không biết!”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Tiểu Linh Nhi lại thì thầm với tháp Giới Ngục gì đó, cô bé có chút kích động, khua tay múa chân với tốc độ cực nhanh.
Mà tháp Giới Ngục cũng cứ rung lắc liên tục, như đang biểu đạt gì đó.
Một lúc sau, Tiểu Linh Nhi an tĩnh lại, nhưng cô bé dường như có chút không cam tâm, sau đó lại dựng thẳng hai ngón tay, thái độ rất kiên định.
Tháp Giới Ngục lắc lư trái phải một hồi, rõ ràng dường như là không đồng ý.
Lúc này, Tiểu Linh Nhi quay người chạy mất, nhưng rất nhanh sau đó cô bé lại xuất hiện, mà lúc này, cô bé lại cầm một thanh kiếm