Sau khi giết chết những cao thủ xông đến Diệp Liên, Diệp Huyên quay người nhìn hai người kia trước mặt, mà lúc này hơi thở xung quanh người hắn không những không hề yếu đi, mà ngược lại còn mạnh hơn nữa.
Nhất là ý niệm sát phạt trên người hắn càng thêm dâng trào khiến người ta không dám lại gần!
Diệp Huyên lúc này, tay phải siết chặt kiếm Trấn Hồn, toàn thân hắn được bao phủ bởi huyết mang, mà bên trong cơ thể, máu huyết dâng trào, Huyết Mạch Chi Lực liên tục lan ra toàn thân hắn, luồng sức mạnh này dày đặc khiến hắn cảm thấy toàn thầy đều tràn đầy sức lực!
Sức lực vô biên vô tận!
Sức lực này không thuộc về hắn mà thuộc về sức lực của huyết mạch, đương nhiên, nghiêm túc mà nói thì cũng xem như là sức lực của hắn, dù sao thì đây cũng là huyết mạch của hắn!
Ngay lúc này, đột nhiên Diệp Huyên biến mất.
Cách đó không xa, hai vị cao thủ Chứng Đạo Cảnh biến sắc, hai người vội vàng đồng loạt ra tay.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang dội vang lên, sau đó hai cao thủ Chứng Đạo Cảnh lập tức bị một kiếm của Diệp Huyên ép lùi đến mấy trăm trượng, mà khi hai người vừa dừng lại thì hai phi kiếm bỗng chốc xuất hiện trước mặt họ.
Nhanh!
Đây là suy nghĩ đầu tiên của hai người họ.
Hai người chắp hai tay lại, cùng lúc giữ chụp lấy hai thanh kiếm nhưng chính lúc đó, Diệp Huyên chợt xuất hiện ở trước mặt một vị