Đường Thanh cười nói: "Lẽ nào chúng ta không thể lợi dụng hắn à? Hiện tại, quan hệ giữa hắn và Liên Minh Trật Tự đã như nước với lửa, mà Liên Minh Trật Tự cũng chắc hẳn không dám để mặc hắn trưởng thành lên từng ngày! Vậy thì vấn đề đây rồi! Nếu Liên Minh Trật Tự không dám để hắn tiếp tục phát triển, vậy chúng chắc chắn sẽ còn nhằm vào Diệp Huyên, mà Diệp Huyên này nhất định cũng sẽ phản kháng lại, cho nên chuyện này có lẽ chỉ là bắt đầu, chứ không phải là kết thúc".
Đường Ách nhẹ giọng nói: "Ý của Đại tỷ là chúng ta cứ tiếp tục ngồi yên xem nghêu cò tranh nhau?"
Đường Thanh gật đầu: "Lúc cần thiết cũng có thể giúp Diệp Huyên một chút, có thế Diệp Huyên mới có thể giúp chúng ta tiêu hao sức lực của Liên Minh Trật Tự, với Đường tộc mà nói, đây là một chuyện tốt, không phải à?"
Đường Ách cười nói: "Nhưng Đại tỷ có nghĩ đến là Diệp Huyên kia nếu cứ tiếp tục trưởng thành, thì đừng nói là Liên Minh Trật Tự, đến khi đó e là Đường tộc chúng ta cũng không làm gì được hắn".
Đường Thanh cười nói: "Vậy ngươi cảm thấy Đường tộc ta bây giờ nên làm gì? Học theo Liên Minh Trật Tự, lập tức phái người giết Diệp Huyên à? Hơn nữa, bây giờ chúng ta dù có vận dụng toàn bộ sức mạnh đi chăng nữa, chả nhẽ Liên Minh Trật Tự lại không ra tay ngăn cản à?"
Nói xong, ả ta lại nhìn sang Đường Ách: "Nhị đệ đến giờ hình như vẫn chưa hiểu rõ một chuyện, chính là Diệp Huyên hiện tại đã không còn đơn độc, hắn còn đáng sợ hơn một thế lực nữa! Mà hắn có thể lợi dụng Đường tộc