Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Kiếm Thiên Tru! Kiếm này là chí bảo Ngũ Duy, bởi vì nó là của Ngũ Duy cho nên một khi đã xuất hiện ở thế giới Tứ Duy chúng ta thì sẽ làm tổn thương căn nguyên của thế giới Tứ Duy chúng ta!”
Kiếm Thiên Tru: “…”
Sở chân nhân nhìn kiếm Thiên Tru, đang định nói thì Diệp Huyên lại đột nhiên tiếp tục: “Ta còn có một thanh kiếm, là kiếm của sư phụ ta, các người xem thử xem!”
Nói xong, hắn bảo Tiểu Linh Nhi ôm một thanh kiếm ở đỉnh tháp ra!
Khi nhìn thấy thanh kiếm này, sắc mặt mọi người trong điện lập tức thay đổi.
E sợ!
Lúc này, ánh mắt năm người họ đều mang vẻ e sợ.
Tiểu Linh Nhi cầm kiếm nâng lên về phía mọi người, sau đó quay người trở lại tháp Giới Ngục.
Diệp Huyên nói: “Chư vị, đây là kiếm của sư phụ ta, là do ông ấy để lại cho ta! Ông ấy nói, chỉ trừ khi ta gặp nguy hiếm đến tính mạng, nếu không thì không được tuỳ tiện sử dụng kiếm này!”
Yêu vương hỏi: “Tại sao?”
Diệp Huyên thành thật nói: “Sư tôn nói, một khi sử dụng kiếm này thì có thể huỷ thiên diệt địa, vũ trụ này của chúng ta cũng không thể chịu đựng nổi!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyên cất lại toàn bộ bảo vật, sau đó nói: “Chư vị, những thứ này đều là bảo vật của ta, nếu bây giờ các người ra tay thì bọn chúng đều là của các người, kể cả chí bảo Ngũ Duy kia!”
Mọi người trầm mặc.
Chí bảo Ngũ Duy!
Mọi người trong này