Đến lúc đó đi đâu tìm nhiều kiếm Đạo Cảnh như vậy để hấp thụ đây?
Thật sự là một cái động không đáy mà!
Lúc này, A Việt chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyên đáp: “Cảm thấy không giống với trước kia! Hơn nữa, ta phát hiện dường như thần thức của mình cũng mạnh hơn rất nhiều”.
A Việt gật đầu: “Bây giờ ngươi nâng cao một cảnh giới, các phương diện cũng sẽ được tăng cường, nhưng với thực lực của ngươi bây giờ vẫn không thể đối phó với đạo tắc tầng sáu”.
Diệp Huyên hỏi: “Vậy nên làm sao đây?”
A Việt hờ hững nói: “Không phải vẫn còn có ta sao?”
Diệp Huyên vội nói: “Phải phải, có A Việt cô nương, đương nhiên sẽ không có vấn đề rồi!”
A Việt nói: “Chỉ sợ nó đã rơi vào tay người khác thôi!”
Diệp Huyên hỏi: “Nếu nó đã rơi vào tay người khác thì phải làm thế nào?”
A Việt nhìn Diệp Huyên một cái: “Nếu là bị ép thu phục thì cướp lại, còn nếu tự nguyện đi theo thì lừa về, không phải người giỏi lừa gạt lắm sao?”
Diệp Huyên: “…”
A Việt lại phàn nàn: “Mau đi đi! Ta muốn ngủ một giấc! Không có chuyện gì đừng làm phiền ta, nếu không ta sẽ đánh người đấy”.
Nói xong, nàng ta bèn muốn đi.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhên nói: “A Việt cô nương, tìm thấy đạo tắc tầng sáu, ta có thể tiến vào tầng bảy chưa?”
Tầng bảy!
Hắn vẫn chưa quên tầng bảy còn có một cái