Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Diệp Huyên: "..."
Mà kiếm Thiên Tru lại thật sự chém về phía đao Nghiệp Hỏa kia.
Thấy cảnh này, đao Nghiệp Hỏa lập tức sợ run lên, một khắc sau nó đã vội bay đến trước mặt Tả Tịnh, đồng thời phát ra vài tiếng đao ngân khe khẽ.
Tả Tịnh vẫn lạnh lùng: "Ngươi không muốn theo ta mà? Ngươi đấu một mình với nó đi!"
Đao Nghiệp Hỏa bắt đầu rung lên kịch liệt.
VietWriter.vn
Một lát sau, Tả Tịnh nắm lấy đao Nghiệp Hỏa, mà lúc này, đao Nghiệp Hỏa không còn gây tổn thương cho nàng ta nữa.
Diệp Huyên: "..."
Tả Tịnh nhìn thanh đao trong tay, trong mắt không giấu được vẻ yêu thích.
Mà đúng lúc này, phía dưới miệng giếng đột nhiên chấn động.
Diệp Huyên biến sắc, hắn cúi người nhìn xuống, trong giếng lửa đang sôi sục dung nham, cùng lúc đó, từng luồng sóng nước nóng khủng bố đang không ngừng phun lên trên nền đất!
Diệp Huyên sầm mặt lại, khỏi phải nói, vậy là chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi!
Diệp Huyên không hề do dự mà lập tức xách Tả Tịnh biến mất ngay tại chỗ, mà trên mặt đất nơi hai người vừa đứng đang không ngừng rung lên, vô số dung nham phun ra!
Diệp Huyên nhìn về phía Tả Tịnh, vẻ mặt Tả Tịnh rất là vô tội: "Không liên quan gì đến ta chứ?"
Diệp Huyên lạnh giọng nói: "Cô nói thử xem?"
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Tả Tịnh, thấy