Đệ Nhất Kiếm Thần

"Vậy thì đáng tiếc quá".


trước sau

Diệp Huyên gật đầu.








Cô bé nói: "Yêu cầu này có lợi với ngươi, nhưng không quá có ích với chúng ta. Vì thế ta cũng muốn nêu một yêu cầu".





Diệp Huyên nói: "Ngươi nói đi!"






VietWriter.vn



Cô bé đáp: "Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào đi nữa, ngươi phải giúp ta làm một chuyện".





Diệp Huyên im lặng một lát rồi gật đầu: "Được thôi!"





Cô bé gật đầu: "Trước tiên dẫn ta đến Kiếm Tông nhìn đã!"





Diệp Huyên đứng dậy, hắn thu bàn lại, sau đó nói: "Mời!"





Cứ thế, cô bé được Diệp Huyên dẫn đến trước đại điện Kiếm Tông, nơi đây có một bức tượng!





Chính là tượng của người đàn ông áo xanh!





Cô bé đi tới trước bức tượng người đàn ông áo xanh kia, im lặng nhìn một hồi lâu.





Diệp Huyên ở bên cạnh cũng không quấy rầy.





Cô bé nhìn bức tượng người đàn ông áo xanh đó rất lâu, cuối cùng chỉ nhẹ giọng nói: "Vì sao lần đại chiến Vạn Sơn Trường Thành đó, linh hồn hoặc phân thân của y chưa từng xuất hiện?"





Diệp Huyên cười khổ: "Đã bị dùng hết rồi!"



Cô bé khẽ gật đầu: "Vậy thì đáng tiếc quá".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện