Đường Thanh lắc đầu.
Diệp Huyên nói: "Ban đầu ta cùng các cô đối kháng với Thần Quốc, đáng tiếc bên phía chúng ta lại chưa từng đoàn kết bao giờ. Nhất là Tinh chủ kia cứ nhiều lần muốn giết chết ta, mà ngoại trừ võ sư Nam Phái ra, không một ai đứng về phía ta cả! Ta nghĩ, Yêu Vương kia cũng muốn ta chết, Sở chân nhân cũng muốn ta chết, bao gồm cả Tộc trưởng Đường tộc Đường Diêm các cô có lẽ cũng muốn như vậy. Đúng không?"
Đường Thanh trầm mặc.
Diệp Huyên lại nói: "Đối đầu với Thần tộc? Thật ra đám thế lực các người chưa từng nghĩ đến chúng sinh thay cho thiên hạ này, các người chỉ nghĩ cho lợi ích của bản thân mà thôi".
Nói xong, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía xa xôi, rồi nhẹ giọng nói: "Năng lực ta có hạn, không làm được đấng cứu thế, chỉ cần ta, bạn bè, và cả Thần Võ Thành bình an vô sự, thế là được rồi".
Đường Thanh nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
VietWriter.vn
Diệp Huyên cười nói: "Sau khi Thần Quốc tiếp quản địa bàn của các thế lực các người, vẫn chưa hề ra tay tàn sát. Nhưng ta dám đảm bảo rằng, nếu các cô lại tiến vào Thần Quốc, Thần Quốc chắc chắn sẽ đồ sát sinh linh trăm họ, cô có tin không?"
Nghe vậy, Đường Thanh khẽ thở dài.
Bởi vì ả ta biết Diệp Huyên đang nói sự thật!
Nếu như bọn họ lại tiến vào Thần Quốc, Thần Quốc chắc chắn sẽ đồ sát muôn dân!
Mà sau khi Thần Quốc tiến vào ba Hoang giới lại chưa từng cướp bóc, đây là chuyện ả