Cô gái tóc trắng nói: "Đúng là vì bản thân ta, nhưng nếu không có ta trấn áp, ngươi có biết vũ trụ này sẽ ra sao không?"
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Chúng ta còn phải cảm tạ ngươi sao?"
Cô gái tóc trắng lắc đầu: "Ta chỉ muốn cho ngươi biết, ta vẫn chưa nô dịch sinh linh ở vùng thiên địa này, ta chỉ chiếm cứ bản nguyên ở mảnh vũ trụ hỗn độn này, nhưng ta không hề tận hưởng một mình. Hơn nữa, những năm gần dây, bởi vì sự khống chế của ta nên cường giả Đế Cảnh ở thế giới này vô cùng ít, ngươi có biết rằng nếu có quá nhiều cường giả Đế Cảnh thì thế gian này sẽ ra sao không?"
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: "Ra sao cơ?"
Cô gái tóc trắng nhìn sang Diệp Huyên: "Có rất nhiều lúc, người có thực lực càng mạnh sẽ càng ích kỉ tham lam. Nếu có quá nhiều cường giả Đế Cảnh, kết quả chính là những bản nguyên này sẽ bị bọn họ hấp thu sạch, thậm chí còn bị bọn họ khống chế".
Nói đến đây, nàng ta nhìn Tiểu Thất rồi cười nói: "Nếu ta chết, những bản nguyên này cũng sẽ bị nàng ta khống chế, khi đó nàng ta muốn cho ai thì cho. Tại sao Thần Quốc lại ngày càng lớn mạnh? Bởi vì bọn họ đã hấp thụ tất cả bản nguyên ở Đông Hoang giới. Mà bây giờ, bản nguyên Đông Hoang giới đã gần như biến mất hết rồi".
VietWriter.vn
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Bản nguyên vốn là thứ của vùng vũ trụ này, chứ không phải của riêng ngươi".
Nói xong, nàng ta đứng lên: "Ngươi đã không chọn cách rời đi, vậy thì ra tay đi!"
Vừa dứt lời, đám người Hướng Kình đã xuất hiện toàn bộ ở phía sau