Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Chiêu này của ngươi học thế nào? Ta cũng muốn học!”
Cô gái tóc trắng nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp Huyên, đợi ta xử lý nàng ta này xong thì sẽ đến ngươi. Chuyện ngươi cướp lấy bản nguyên chi khí của ta trước đây, ta vẫn còn nhớ đấy!”
Diệp Huyên: “...”
Đúng lúc này, Tiểu Thất gần đó chợt nói: “Cho ta mượn kiếm của ngươi dùng một lát!”
Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hắn bấm tay một phát, kiếm Thiên Tru xuất hiện trước mặt Tiểu Thất.
Tiểu Thấy cầm lấy Thiên Tru, nàng ta nhìn về phía cô gái tóc trắng: “Không biết thanh kiếm này có thể giết chết ngươi không!”
VietWriter.vn
Giờ phút này, ý cười trên gương mặt cô gái tóc trắng hoàn toàn biến mất.
Lạnh lẽo!
Cô gái tóc trắng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, ánh mắt tựa như kiếm, có thể giết người!
Tiểu Thất ở bên cạnh bỗng nói: “Có những lúc vẫn phải dùng đồ bên ngoài một chút...”
Diệp Huyên: “...”
Kiếm Thiên Tru!
Lúc Tiểu Thất cầm lấy thanh kiếm này, sắc mặt cô gái tóc trắng đó rốt cuộc cũng thay đổi!
Ở vũ trụ hỗn độn này, nàng ta thật sự là người không thể giết chết!
Nhưng nếu như có thêm thanh kiếm này, vậy thì sẽ khác hoàn toàn!