Ngay lúc này, Nam Cung Uyển bên cạnh Tiểu Thất đột nhiên lại nói.
Lời này vừa thốt ra thì vẻ mặt đám người cao thủ Thần Quốc trong sân đều nghiêm trọng hẳn.
Chu Á Phu của Võ Viện!
Cái tên này ở Thần Quốc lẫy lừng tiếng tăm.
Bởi vì năm đó Chu Á Phu đã đi đến Thần Quốc, hơn nữa còn khiêu chiến với rất nhiều cao thủ Thần Quốc!
Cuối cùng Chu Á Phu còn đánh một trận với Quốc chủ Thần Quốc năm đó, thắng bại chưa biết!
VietWriter.vn
Mà ngoại trừ đến Thần Quốc, Chu Á Phu ở ba hoang giới khác quả thực là sự tồn tại như thần vậy!
Năm đó khi ông ta vẫn còn thì chính là thời kỳ đỉnh cao nhất của Võ Viện.
Võ Viện của lúc đó, hoàn toàn áp đảo cả Liên Minh Trật Tự, Đường Tộc, với cả Yêu Tộc!
Chỉ một mình!
Mà năm đó Chu Á Phu cũng được khen tụng là người tài giỏi nhất trong tinh không.
Đám người Thần Quốc chưa từng ngờ được, Chu Á Phu này lại đột nhiên quay về.
Chu Á Phu nhìn Tiểu Thất: “Năm đó ta đã gặp một vị Thần chủ của Thần Quốc ngươi, quả thực kinh người, chỉ là ta chưa từng ngờ được ngần ấy năm sau, Thần Quốc ngươi lại xuất hiện một người còn yêu nghiệt hơn, tiểu nha đầu, lão phu thừa nhận, so thiên phú thì trong vũ trụ hỗn độn này, ngoài trừ vị Giản Tự Tại của Thần Tộc năm đó, thì e là không ai có thể so được với ngươi. Thế nhưng chung quy ngươi vẫn còn qua trẻ”.
Tiểu Thất khẽ cười, đưa mắt nhìn cô gái tóc trắng: “Ta cũng không ngờ được, thiên đạo bên