Chu Á Phu không nói lời vô nghĩa nào, đánh ra một quyền, mà người khổng lồ không hề né tránh, để mặc Chu Á Phu đánh một quyền lên người gã.
Ầm ầm!
Trong tầm mắt của mọi người, người khổng lồ đó cả cơ thể đều run rẩy dữ dội, thế nhưng gã không hề lùi lại, trái lại, Chu Á Phu liên tục lùi mạnh ra ngoài gần nghìn trượng!
Thấy cảnh đó, vẻ mặt mọi người trong sân đều nghiêm trọng hơn.
Lúc này, Thiên Đạo nhìn Diệp Huyên: “Chuyện của bản thân ngươi, ngươi không nghĩ cách giải quyết?”
Diệp Huyên im lặng.
VietWriter.vn
Thiên Đạo lại nói: “Ngươi muốn liên luỵ toàn bộ vũ trụ hỗn độn gặp hoạ cùng ngươi?”
Diệp Huyên đang định nói thì Tiểu Thất ở bên cạnh nhìn Thiên Đạo: “Cũng không cần ngươi ra tay, ngươi nhiều lời làm gì?”
Cô gái tóc trắng lạnh lùng nhìn Tiểu Thất: “Ngươi cho rằng mình có thể bảo vệ hắn ta? Tên này trên người mang theo bảo vật Ngũ Duy, có biết bao nhiêu kẻ nhằm vào hắn? Ngươi bảo vệ hắn, đến lúc đó Thần Quốc ngươi cũng sẽ gặp phải tai ương bị tiêu diệt”.
Tiểu Thất nhìn cô gái tóc trắng: “Chuyện của Thần Quốc ta phải cần đến người quan tâm sao? Có cần sao?”
Sắc mặt cô gái tóc trắng vô cùng khó chịu.
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên nói: “Tự ta đến giải quyết vậy!”
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đánh không lại nó!”
Diệp Huyên thấp giọng: “Để