Tầng sáu nói: “Tai nạn gì mà ngay cả ngươi cũng không thể ngăn cản được?”
Kiếm Thái Hư lắc đầu: “Một tai nạn không thể ngăn cản được!”
Dứt lời, lão nhìn về phía Diệp Huyên: “Ma chủ, giờ ngươi vẫn sống chứ, hay là?”
Ma chủ đáp: “Còn sống!”
Kiếm Thái Hư cười bảo: “Vận may tốt đấy”.
Ma chủ nói: “Kiếm Thái Hư, rốt cuộc là tai nạn gì, không thể nói được à?”
VietWriter.vn
Kiếm Thái Hư lắc đầu: “Không phải không thể nói, mà là dù nói ra cũng chẳng có nghĩa lý gì nữa. Hiện giờ, tất cả sinh linh trên vũ trụ này gần như đã bị tiêu diệt rồi…”
Nói tới đây, lão lại nhìn xa xăm, khẽ bảo: “Ma chủ, ngươi đã nghe tới đại thế giới Huyền Hoàng chưa?”
Đại thế giới Huyền Hoàng?
Sắc mặt Diệp Huyên đại biến: “Đại thế giới Huyền Hoàng?”
Kiếm Thái Hư nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi từng nghe rồi?”
Diệp Huyên gật đầu.
A Việt từng kể với hắn về thế giới kia rồi, đó cũng là bá chủ một khu giống như vũ trụ Tứ Duy vậy.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Tiền bối, vậy nơi đây trở thành thế này là do đại thế giới Huyền Hoàng sao?”
Kiếm Thái Hư gật đầu: “Ngươi có biết tại sao đại thế giới Huyền Hoàng lại có thể duy trì sự cường thịnh mãi như thế không, hơn nữa còn ngày càng mạnh hơn?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Kiếm Thái Hư nói khẽ: “Bởi vì bọn chúng vẫn luôn ‘hút máu’ của những vũ trụ khác, tất cả linh khí ở vũ trụ