Lúc này, kiếm Thái Hư trước mặt hắn bỗng nhiên cất tiếng: “Chín cột trụ đại diện cho chín vị tiền bối của Kiếm tông Thái Hư chúng ta. Ai ai cũng từng đạt đến cấp bậc Kiếm Thần siêu phàm, thế nhưng, ngươi muốn nhận được sự chỉ điểm của họ thì phải xem cơ duyên tạo hóa của ngươi tới đâu”.
Dứt lời, lão liền xoay người rời khỏi.
Trong điện, Diệp Huyên nhìn lướt một vòng, khung cảnh nơi đây vô cùng tĩnh lặng.
Một lát sau, bốn phía vẫn vô cùng yên ắng, không có bất cứ người nào đi ra!
Sắc mặt Diệp Huyên đen sì: “Tiền bối, bọn họ làm thế này là đang muốn nói chướng mắt ta à?”
VietWriter.vn
Tầng sáu nói: “Ta cảm thấy bây giờ chính là thời điểm để ngươi biểu hiện đấy! Chẳng phải ngươi biết ăn nói lắm à? Bắt đầu đi!”
Diệp Huyên: “…”
…
Trong điện.
Diệp Huyên nhìn lướt qua chín cây trụ im lìm ở bốn phía, suy nghĩ một chút rồi lần lượt thi lễ với các phương: “Chư vị tiền bối, ta là người đàng hoàng, không biết những thứ màu mè lòe loẹt. Nếu chư vị tiền bối cảm thấy ta không tệ thì hãy hiện thân, cảm thấy ta không được thì vãn bối cũng không cưỡng cầu!"
Thấy bốn phía vẫn không có động tĩnh gì, hắn gật đầu: “Quấy rầy rồi”.
Sau đó xoay gót đi vô cùng dứt khoát.
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ sau lưng: “Tiểu tử nóng tính vậy?"
Hắn lập tức dừng bước, khi quay lại thì phát hiện một ông lão sau lưng, nhanh chóng khom người thi