Khi hắn bày những món bảo vật ấy ra, hào sảng nói "Chọn một món đi!", Mặc Vân Khởi không khỏi giương mắt nhìn hắn: “Ngươi lại đi cướp ở đâu đúng không Diệp thổ phỉ?"
"Ta là loại người như vậy à?", Diệp Huyên đen mặt hỏi.
Mặc Vân Khởi nghiêm túc đáp: “Đúng, ngươi sao có thể là loại người như thế được. Cướp nào phải phong cách của ngươi, phải là trộm mới đúng!"
Diệp Huyên: “...”
"Ngươi bớt bậy bạ đi”.
Bạch Trạch đứng gần đó xen vào rồi chọn một bảo vật thiên về phòng ngự, rất hữu dụng với người chủ tu thân xác như y.
VietWriter.vn
Bỗng Khương Cửu lên tiếng: “Thần Quốc đã phái người đến”.
Thấy hắn nhìn sang, nàng ấy trầm giọng tiếp lời: “Họ muốn đưa một vài thương hội vào Thần Võ Thành chúng ta, ngươi thấy thế nào?"
Diệp Huyên đáp: “Hiện giờ chúng ta chỉ có một thương hội của Bạch Chỉ thôi đúng không?"
Khương Cửu gật đầu: “Đúng thế”.
"Vậy thì đừng để ai vào cả”.
Đón được ánh mắt của nàng ấy, hắn nhe răng cười: “Bạch Chỉ đã giúp chúng ta rất nhiều mà”.
Khương Cửu gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Diệp Huyên cười: “Mỗi người tự lựa một món phù hợp với mình đi”.
Đợi bọn họ chọn