Mà mấy người Mục Nam Tri cũng đồng loạt ra tay.
Ầm!
Trong tinh không, một tiếng nổ vang bỗng nhiên vang vọng, ngay sau đó, Phương Dạ quay lại chỗ cũ!
Lúc này, sắc mặt Phương Dạ rất nặng nề, tuy ông ta mạnh hơn tất cả mọi người ở vũ trụ hỗn độn, nhưng những người trước mắt liên thủ với nhau, ông ta cũng không làm gì được!
Một lát sau, Phương Dạ xoay người nhìn về phía chỗ sâu trong tinh không, ông ta hơi nhíu mày, quân chi viện vẫn chưa đến, chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì rồi sao?
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện bên cạnh Phương Dạ, trầm giọng nói: “Có chuyện rồi!”
VietWriter.vn
Phương Dạ híp mắt lại, nhìn về phía đám người Thượng Quan Tiên Nhi: “Xem ra ta đánh giá thấp các ngươi rồi!”
“Ha ha…”
Lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên.
Phương Dạ xoay người nhìn, không gian cách chỗ ông ta không xa đột nhiên nứt ra, sau đó, một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Thấy người đàn ông trung niên này, Phương Dạ sa sầm mặt.
Thống lĩnh Bắc Cảnh quân, Tiêu Biệt Võ!
Tiêu Biệt Võ nhìn Phương Dạ, cười nói: “Phương huynh, xem ra huynh gặp khó khăn rồi!”
Vẻ mặt Phương Dạ không chút cảm xúc: “Tiêu Biệt Võ, nghe nói một trăm người của Bắc Cảnh quân ngươi đều bị tiêu diệt hết rồi?”
Tiêu Biệt Võ híp mắt lại: “Tin tức của huynh cũng nhanh nhạy đấy!”
Phương Dạ cười: “Dù là bên phía ta hay ngươi đều không thể nuốt trọn vũ trụ hỗn độn này, hợp tác không?”
Tiêu Biệt Võ cười: “Được thôi, nhưng mục tiêu của