Mình tham sắc sao?
Mình rất là trong sạch mà!
Lúc này, ông lão lại nói: “Diệp Huyên, không thể không nói, thực lực của ngươi ở vũ trụ hỗn độn đúng là không tệ, nhưng nếu ở đại thế giới Huyền Hoàng của ta thì sẽ không có chút khả năng phản kháng nào cả! Bây giờ, Bắc Cảnh Vương vừa ý ngươi, muốn nhận ngươi làm nghĩa tử, đây là phúc lớn ba đời của ngươi, phải biết quý trọng cơ hội lần này”.
Diệp Huyên nhìn về phía ông lão, cười nói: “Nếu ta đoán không lầm, để báo đáp, ta nên dâng bảo vật Ngũ Duy kia lên, không chỉ thế, ngay cả vũ trụ hỗn độn này ta cũng phải dâng lên bằng hai tay, đúng không?”
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đúng là một người thông minh!”
Diệp Huyên vỗ chân mình, cười nói: “Ta không có thói quen phục tùng người khác”.
VietWriter.vn
Ông lão nhìn Diệp Huyên, một lát sau, ông ta cười khẽ: “Hiểu rồi”.
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Chẳng mấy chốc, ông ta đã biến mất ở chân trời mênh mông.
Diệp Huyên đứng tại chỗ, nhẹ giọng nói: “Xem ra bọn họ sắp đến thật rồi”.
Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu, nàng nhìn Diệp Huyên: “Thực lực của chúng ta không bằng đại thế giới Huyền Hoàng, nhưng bọn họ cũng sẽ không phái tất cả cao thủ tới vũ trụ hỗn độn”.
Nói đến đây, nàng im lặng một lát rồi tiếp tục: “Ngài định làm thế nào?”
Định làm thế nào?
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Còn có