Diệp Huyên cười nói: “Đây là thứ ta cướp được từ đại thế giới Huyền Hoàng!”
Nói xong, hắn bấm tay, một viên đan dược lớn bằng ngón cái bay đến trước mặt võ sư Nam Phái: “Hình như đan dược này tên là Thần Đan, chuyên dùng để đột phá Thần Cảnh, tiền bối có thể thử”.
Võ sư Nam Phái thoáng do dự, sau đó lắc đầu: “Quá quý giá!”
Nói xong, ông ta trả đan dược lại cho Diệp Huyên.
Diệp Huyên cười: “Tiền bối, lúc trước khi ở Vạn Sơn Trường Thành, chỉ có ông nói chuyện giúp ta, ân tình này, ta vẫn luôn ghi nhớ. Còn đan dược này, đây chỉ là một chút tấm lòng thôi, tiền bối đừng từ chối nữa”.
Võ sư Nam Phái nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt rất phức tạp.
Một lát sau, võ sư Nam Phái ăn Thần Đan vào, bắt đầu đột phá Thần Cảnh một lần nữa!
VietWriter.vn
Còn Diệp Huyên và Triệu Mục thì canh giữ ở bên kia.
Diệp Huyên nhìn Triệu Mục, hắn vung tay phải lên, mấy chục bảo vật Đạo Cảnh bay tới trước mặt Triệu Mục.
Triệu Mục nhìn về phía Diệp Huyên, hắn cười nói: “Chọn một thứ đi!”
Triệu Mục lắc đầu.
Diệp Huyên nói: “Chọn một thứ làm vật phòng thân!”
Bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh vẫn rất quan trọng!
Ở thế giới hiện tại, không chỉ so thực lực, mà còn so cả trang bị nữa!
Triệu Mục vẫn không chọn.
Diệp Huyên bèn đưa luôn một món cho nàng ấy, sau đó